Chương 15: Bất Hoà
Neil bế cậu lên giường , do có thuốc cậu nhìn ra là cảnh du nên cũng phối hợp đống góp cái môi của mình . Hắn ta đem hai tay của cậu dang ra hai bên , đưa mặt mình vào cổ cậu lúc này của phòng mở ra cảnh du nhìn thấy cảnh tượng thật không chịu nổi liền chạy đến kéo hắn ra khỏi cậu , ôm cậu vào lòng dùng tay xóc cậu tỉnh trí" Du.... "
Cậu vươn môi lên hôn bị anh cản lại....
" Em làm sao vậy ? Tỉnh lại coi "
" Ơ...sao lại có tới hai cảnh du ... "
Cậu nhìn anh rồi nhìn Neil ... Cảnh du nhìn bộ dạng của cậu biết ngay là bị bỏ thuốc rồi nhanh chống bế cậu vào nhà tắm lúc này hắn nhanh chống rời đi .
Vào nhà tắm anh cho cậu vào bồn nước . Xót lắm nhưng vẫn phải xả vòi nước lạnh vào người cậu .
" Châu châu cố chịu 1 chút sẽ không sao nữa .. anh ở đây "
Nước thấm ướt người cậu cảm giác được , liền hơi ngọ nguậy như con mều nhỏ .
Anh thật không muốn làm chuyện đó với cậu trong tình trạng này . Nên dùng thử phương pháp này trước đã .
Anh cầm cổ tay nhỏ lên cắn không mạnh không nhẹ nhưng có độ đau nhất định để dịu cho cậu , rất may thuốc không nhiều không bao lâu câụ bình thường trở lại anh bế cậu ra ngoài đắp chăn lại canh cậu ngủ .
"Sao lại có chuyện này xảy ra ? Anh tới không kịp rồi em ra sao?"
Anh vuốt mái tóc cậu . Hôn lên trán cậu một cái rồi cởi bớt đồ leo lên giường ôm cậu từ phía sau .
Sáng ra cậu thức dậy đầu có hơi đau cảm nhận bị ôm cậu thật sự rất sợ . Nhưng cậu thấy có gì đó quen thuộc như cậu dự đoán là sức nặng này là cảnh du . Cậu cười quay qua , vuốt ve khuôn mặt tuấn mĩ kia . Cậu chưa bao giờ nhìn rõ như vậy , chưa bao giờ cậu thật tâm ngắm anh đang say ngủ như vậy . Định giơ tay lên thì bị anh chụp được .
" Ơ... "
" Em phá cái gì ? "
" Có gì đâu , tóc anh có dính gì em định lấy ra thôi "
" Ò...em tốt thật "
Cậu cười gượng thật cậu biết anh chỉ hùa theo lời nói dối của mình
Cậu bước xuống giường là căn phòng ở khách sạn , câụ bất giác sợ ? Sao cảnh du lại ở đây . Anh ấy....đồ của mình ? Cậu nhìn lại được thay bằng áo ngủ của khách sạn . Thấy sắc mặt cậu như vậy anh cũng biết nên kéo cậu ngồi lại giường .
" Có người bảo anh tới cứu em "
" Có người ? "
Cậu thật sự khó hiểu , có người gù chứ
" Đúng....anh nhận được tin nhắn nạp danh , có địa chỉ rồi bảo anh tới nhanh "
" Tới nơi anh thấy gì ? Em... Em có....bị gì chưa ? "
Cậu hoảng hốt nhìn anh...trong chờ trong chờ câu trả lời lắm
" Chưa...em không sao , anh tới kịp "
Anh trấn an cậu nhìn câụ như vậy anh cũng rất lo . Nhìn thấy câụ thở 1 hơi dàu nhẹ nhàng anh cũng yên tâm
" Nhưng em bị bỏ thuốc...anh...anh làm sao mà em lại .... Không lẽ..... "
Cậu há miệng thắc mắc và hơi kinh vì điều mình nghĩ
" Đúng là anh đã giúp em... "
Sắc mặt cậu lập tức thay đổi
" Sao anh dám ? Em đang như vậy mà anh ..."
" Châu châu , em nghĩ giải thuốc chỉ còn cách đó thôi sao ? "
Anh vuốt bàn tay cậu nhẹ nhàng nói , cậu bị lời nói của anh làm kinh ngạc
" Anh không dùng cách đó ? "
" Không dùng "
Anh nắm bàn tay cậu lên hôn
" Nhưng.....đồ em là anh thay "
" Ừ ! "
" Anh thấy hết rồi ? "
" Ừ..."
" Đồ đáng ghét "
Cậu lấy gối đạp vào anh một cái đỏ mặt bỏ đi .... Anh nhìn thấy vẻ mặt đó bỗng dưng lại cười .
Cậu vào nhà tắm suy nghĩ là ai bảo cứu mình ? Có khả năng rất cao là anh ta , anh ta đang tự biên tự diễn . Anh ta muốn bắt đầu từ hôn nhân của mình , mình phải làm sao ?
Cậu cùng anh đang vui vẻ đi làm thì bị chặn lại bởi 1 anh giao hoa
" Cho hỏi cậu là Hứa Ngụy Châu Hứa tiên sinh ? "
" Phải "
" Có người nhờ tôi giao bó hoa này cho cậu "
" Là ai vậy ? "
" Tôi không biết , tôi chỉ giao hoa thôi "
" Ừ ! "
Cậu ký rồ nhận lấy bó hoa với con mắt lạ kỳ của cảnh du còn cậu dư sức biết ai đang giở trò ... Khi nhận xong cậu cố quan sát xung quanh xem có hắn ta hay không . Có hắn đang đứng ở trên lầu nhìn xuống từ nơi cao quan sát nhất cử nhất động của cậu .
Cảnh du thấy cậu nhận bó hoa từ người xa lạ bất giác không vui .
Đi vào trước bỏ lại mình cậu . Cậu thật sự cũng rất bực mà
" Du chờ em... "
Lên tới phòng anh thật sự nổi nóng với cậu
" Anh không thích thì em bỏ bó hoa thôi , cần làm giận gì làm vậy hả ? "
Cậu giục vào sọt rác .
" Do anh nổi nóng nên em mới bỏ còn không giữ lại cắm lên rồi "
" Du....em không có ý định trưng đâu "
Cậu phải làm sao anh mới hiểu
" Ngày nào cũng có hoa , toàn là người khác tặng em với tên tối qua có quan hệ gì ? "
" Anh...anh không tin em ? "
" Tin làm sao đây ... "
Anh quát lớn vô mặt cậu . Không biết sao cậu lại khóc . Hắn ở ngoài rất vừa lòng đứng cười