Tôi Lấy Cậu Gả Không? [Yuzhou]

Chương 14

Chương 14: Yêu
Cảnh du thật không hiểu tại sao cậu lại khóc ? Nhưng thôi cứ dỗ dành cậu đại vậy

" Sao em lại lên đây ? "

" Em....em...."

Câụ thoát khỏi lòng ngực anh , lau đi nước mắt

" Em làm sao ? "

Anh vịn vai cậu

" Không có gì hết , có người gạt em nói anh ở đây , em tưởng anh cho em bất ngờ gì ai dè đâu chờ suốt cả buổi vẫn không thấy "

" Ai mà chơi ác vậy ? "

" Em không biết "

Cậu lắc đầu

" Vậy anh sẽ bù đắp cho em ? "

" Hửm..."

Anh hôn lên trán cậu rồi dẫn cậu xuống sảnh . Bắt xe đi tới nhà hàng .

Vào nhà hàng thật là bất ngờ anh ta đi với mình nảy giờ làm sao gọi cho người trang trí cái này được ?

" Em thích không ? "

" Thích "

Có nến , có hoa hồng trên bàn , món ăn toàn làm mẫu trái tim thật thích

" Anh...anh làm khi nào ? "

Anh đưa cậu lại bàn , kéo ghế cho cậu ngồi xuống .

" Anh thật sự muốn cho em bất ngờ nhưng ở đây không phải sân thượng "

Cậu cười mỉm . Gật gật vài cái liên tục .

" Đây là bữa ăn lãng mạn đầu tiên khi chúng ta cưới nhau "

" Gần 1 năm rồi phải không ? "

" Ừm....coi vậy mà chúng ta có thể chung sống gần 1 năm "

" Em cũng không ngờ , mình có thể từ từ chấp nhận anh...."

" Lúc đám cưới chỉ có anh yêu em "

" Bây giờ em sẽ yêu anh...."

Cảnh du lẫn cậu đều cười hạnh phúc . Cậu không nghĩ mình thật sẽ yêu anh ta

Anh lấy đâu ra 1 bó hoa nhưng đưa cho cậu

" Châu châu sinh nhật vui vẻ "

Cậu thật sự rất bất ngờ

" Em cũng không nhớ nữa đó "

Cậu nhận bó hoa mang cảm giác hạnh phúc .

" Happybirt day "

Anh nói xong đứng lên , đi ra phía sau mình kéo tấm màng hồng xuống xuất hiện dòng chữ chúc mừng sinh nhật .

Cậu càng vui hơn . Thật sự cậu không ngờ , cảnh du làm những việc này với cậu

" Vui không ? "

" Rất vui...."

Cậu buông bó hoa xuống , đi lại chỗ anh...

" Cảnh du..."

" Châu châu "

Cậu ôm cổ anh , anh ôm eo cậu trao nhau nụ hôn thắm thiết .

Qua hôm sau cậu quyết định về nhà

" Ba mẹ...."

" Châu châu , sao con lại về ? Có chuyện gì sao ? "

Mẹ cậu hơi nóng lòng hỏi

" Có...."

Cậu tự giác mang cảm giác buồn

" Cảnh du sao ? "

" Không là chuyện khác "

Ba mẹ cậu bất giác thở phào nhẹ nhõm .

" Con muốn hỏi ba mẹ 1 chuyện "

" Hỏi đi con "

" Có phải ba mẹ hại chết gia đình chú Mao không ? "

Nghe cậu hỏi ? Hai người đột nhiên sắc mặt thay đổi .

" Con hỏi gì kỳ vậy ? "

" Con chỉ muốn biết phải không thôi ?

" Con nghe thế nào thì thế đó "

Cậu hy vọng họ nói không phải là nhầm lẫn , là nhầm thôi nhưng không ngờ

" Nhưng sao con biết ? "

" Ba mẹ không cần lo "

Nói xong cậu đứng dậy đi về

Trên đường về cậu luôn suy nghĩ nếu là ba mẹ mình nợ hắn ta , mình trả thay vẫn là chuyện đương nhiên nhưng hắn ta sẽ đối phó mình ra sao ? Cách nào ?

Rồi có ảnh hưởng tới mình và du không ? Khó lắm mình với anh ấy mới hạnh phúc mới bình yên làm sao bây giờ

Két....

Lo suy nghĩ cậu lái xe chút nữa đυ.ng trúng người

" Châu châu , em lái ẩu quá rồi "

Hắn lại cửa nhìn cậu nói vào...

" Là anh ? "

Hắn ta cười rồi qua bên ghế phó lái mở cửa ngồi vào . Cậu quan sát đầy đủ nhất cử nhất động của hắn . Nhìn hắn vào xe cậu rất khó chịu .

" Lái , anh sẽ chỉ đường "

Cậu nghe lời lái theo . Là khách sạn . Cậu có hơi lưỡng lự

" Vào đi "

Anh ta kéo cậu vào

Lên phòng , anh ta rót hai ly rượu đặt trước mặt cậu nhưng phía sau lưng sớm đã giở trò .

" Uống đi ! "

" Anh muốn gì ? "

" Đừng lo , uống đi rồi nói "

Cậu cũng nhấp môi rồi nghe Neil nói

" Anh thật sự muốn trả thù nhà tôi ? "

Hắn nhướn mày 1 cái , buông ly rượu xuống

" Sao ? Anh rất muốn "

"Vậy anh tính lên tôi là được rồi"

Cậu thẳng thắng thốt ra , đặt mạnh ly rượu xuống . Rời đi

" Anh sẽ chìu em "

Hắn cũng đứng lên . Cậu đi chưa được mấy bước liền chống mặt , hoa mắt , sức lực hơi mất đi nhưng độ nóng tâng lên .

"Anh sẽ trả lên người em đầy đủ"

" Anh....anh bỏ cái gì ? "

" Anh nghĩ , em tự biết ... "

Hắn ôm chặt cậu rồi bế lên giường không hiểu sao lúc này cậu lại nhìn ra cảnh du .

[ Ai muốn chap sao H hơm ]