Chương 11: cuối cùng cũng ngủ chung
Au : chap vk ck cãi nhau có nội dung không thế ? Sao tui lên App thì ko có mà lên google mới có vậy ? Hoang mang quá !!!!_____
Anh xách hành lí theo cậu lên phòng . Định để đồ vào tủ thì bị cậu ngăn lại
" Tủ quần áo của tôi "
" Em cũng để chung với tôi bên nhà chứ đâu ? "
Cậu liền nghẹn họng nên đổi chủ đề khác .
" Qua đây làm gì ? "
" Bảo em trở về "
Anh ngưng việc xếp đồ , đi lại kế cậu
" Năn nỉ em đó về đi "
Còn cậu mắt nhìn hứơng khác làm ngơ.....
" Châu châu , em có thể rộng lượng không ? "
" Rộng lượng ? Tôi hẹp hòi lắm sao "
" Không có "
Nhưng khi anh quay sang chỗ khác lại nói
" Rất hẹp luôn á "
" Cuốn gói đi về "
" Thôi mà châu châu "
Cậu vẫn làm lơ....hai người xuống nhà ăn cơm mà chiến tranh lạnh
Đặt việt món cậu thích hắn cũng thích , hai người luôn luôn cho đũa cùng 1 món , châu thì tưởng anh chọc mình nên liền đấu đũa thắng lợi chưa thấy đâu mà đĩa đồ ăn hơi người mới đi qua đều tiêu điều . Ba mẹ không biết nên nói gì nữa .
Tối vẫn như cũ kẻ trên giường người dưới đất. Đag định ngủ tiếng gõ cửa xuất hiện . Cậu với anh quýnh hết lên .
" Mau dọn... "
Cậu nhỏ tiếng ra hịu cho anh nhưng vẻ mặt gấp kinh khủng. Anh nhanh chân đem chăn gói nhét vài cái chăn trên giường...
Rồi anh và cậu ngồi ra giữa giường làm bộ dạng không có gì
" Mẹ vào nha "
" Dạ mẹ "
Anh vui vẻ mời vào còn câụ vẻ mặt gượng gạo .
Bà mẹ vào thấy hai đứa ở trên giường rất mừng . Bởi vì bà biết bảo bối cưng của bà dễ gì cho cảnh du ngủ chung.......Nói đông nói tây 1 hồi thì bà đi ra ... Bà vừa đi
" Cuốn gói xuống dưới nhanh "
Anh bĩu môi, ủy khất....chân mới đặt xuống đất cửa phòng lại vang tiếng gõ anh nhanh chống phóng lại lên giường
" Ba mẹ mình hôm nay sao thế ?"
Vào nhìn vẻ mặt gấp gáp của hai người bà biết ngay là hai đứa giở trò
" Mẹ à , có chuyện gì nữa vậy ?"
Cậu khó chịu hỏi
" Mẹ lúc nảy quên nói là sáng mai mẹ đi công tác ...nên..."
" Mẹ đi công tác đâu phải con nói làm gì ? "
" Ừ !..."
Bà hỡn dõi rồi , con cái gì kỳ hà
Bà đi ra anh lại phải đi xuống mới trải được cái drap cửa phòng lại vang cậu bực bộ quát lên
" Có j nói hết 1 lượt đi gõ hoài "
" Ba mà con ba chưa nói lần nào"
Cảnh du lại phải lôi gối lên giường tiếp...Ngồi nghe ba cậu nói về chuyện tình già của họ lòng ghép theo những vụ cãi nhau còn có dại phải nghe lời vợ
Cuối cùng cuộc thăm nuôi của ba mẹ cậu cũng xong , cậu và anh mệt đến mức khỏi đổi chỗ nhưng...tấn gối và chăn chính giữa.
Sáng ra cậu mới phát hiện , chăn gối chính giữa đi đâu hết , chỉ còn 1 cá chân đắp lại cậu và 1 con sam đang đeo dính vào lưng cậu , tay đặt ở eo cậu .
" Hoàng cảnh du... "
Giọng nhát ma ...khàn khàn nhấn mạnh từng chữ
Anh thức trước cậu nhưng muốn ôm cáo eo thon gọn , tựa sát cậu ngưởi mùi hương thật thích
Anh làm bộ ngáy ngủ..phát ra âm thanh lờ mờ
" Anh ngồi dậy cho tôi "
Cậu tức giận quát lớn , lôi chăn về hết bên mình
" En làm gì ghê vậy ? Chúng ta là vợ chồng mà "
Cảnh du diễn phải đến cùng nên hai tay dụi mắt liên tục
" Vợ chồng ? Anh có coi tôi là vợ không ? "
Cậu ủy khuất , tất giận chỉ thẳng mặt anh
" Anh...anh không cố ý thật em dọn đồ về nhà đi "
Anh nhân cơ hội này khuyên cậu
" Tôi không về "
" Về đi mà , em muốn anh làm gì cũng được "
" Tôi không cần anh làm gì hết tôi chỉ không muốn về "
" Sao lại không ? "
" Tôi...không biết nữa...tôi.... "
Thật ra trong đầu câụ rất hổn loạn . Về hay ở cũng không có gì khó nhưng tại sao cậu lại không biết chọn bên nào ? Tại vì cái gì ? Cậu thích nhà mẹ hay chán nản nhà chồng
" Em về nhà đi mà , anh xin lỗi với rồi mà không lẽ em... "
Nói tới đây cảnh du như nghĩ ra được gì đó
" Em ghen sao ? "
Nghe chữ ghen cậu đen mặt.....
Còn anh hình như mình nói đúng nên cười làm cậu đỏ hết cả mặt . Lời phủ nhận nhanh chống phun ra
" Ghen cái đầu anh "