Tôi Lấy Cậu Gả Không? [Yuzhou]

Chương 10

Chương 10: Vk Ck cãi nhau
Anh chạy nhanh về nhà thấy bóng dáng quen thuộc đang vác vali từ trên lầu xuống . Anh chạy lại ngăn ngay .

" Đừng về nhà mà , anh xin lỗi "

" Sao lại không ? Tại sao phải nghe lời anh ? "

" Em à ! Đừng như vậy ! "

" Tại sao anh thì được còn tui thì không ? "

Câụ bực lắm rồi , cậu ghét ai ra lệnh cho mình nhất trên đời , chưa kể cái người mà mình chã tôn trọng .

" Anh....anh biết sai rồi , xin em đem đồ lên phòng lại đi "

Hắn ta giực lấy vali từ cậu . Cậu bức xúc la lại

" Không "

" Em...."

Quên không được lớn tiếng

" Sao vậy ? Định đánh tôi à ? Đánh đi đánh "

Cậu còn đi sát lại khiu khích anh

Anh không đánh cậu mà ngược lại thừa cơ ôm cậu .

" Anh...."

Cậu bị ôm rất ngạc nhiên , cố giẫy ra anh càng câu chặt hơn

" Nghe anh nói ! Anh xin lỗi mà lên phòng nghĩ ngơi đi "

" Quên đi "

" Em à ! Lúc em về ! Anh lớn tiếng tuyên bố em là vk anh đó"

Cậu nhìn anh bằng ánh mắt nghi hoặc

" Thật , đừng nhìn như thế "

Cậu cũng tạm tin .

"Vậy buông ra đi , tôi dọn đồ lại"

Anh hớn hở buông cậu ra

" Cảm ơn em rộng lượng nếu không anh bị ba la rồi "

" Ba la thì đã sao ? Tôi mới.... "

Cậu thuận miệg đáp lại nhưng được nữa câu lửa giận lại bùng bùng

" Vì sợ ba anh mới về đây sao ?"

" Anh....anh... "

Trời ơi Hoàng Cảnh Du mày anh minh cả đời giờ sao dạy vậy ?

" Thì ra thì ra là nhờ ba... Nếu không có ba anh bảo có phải tôi đi từ lúc nào anh cũng không hay không ? "

" Không.....không...có..."

" Mặc xác anh "

Cậu hét lớn , lôi vali ra khỏi nhà

Cảnh du chạy theo thì bị cản lại thuận cậu bắt taxi luôn . Lại lần nữa bỏ lại anh đứng bên đường

[ Ai thương người xưa đứng bên đường , khổ đau câm nín rồi

Du : Lí Nghi Châu 😈😬😤

+ Anh du à ! Em không cố ý nhưng câu đó hợp thịt ]

Anh ũ rũ quay về cty

" Ba......"

Giọnh uể ải , có chút lo lắng .

" Châu châu đâu ? "

"Con có ngăn nhưng em ấy đi rồi"

" Con về nhà thu dọn đồ đạc qua nhà vợ ở bển khi nào khuyên nó về được thì thôi "

" Ba....."

Anh há mồm gọi

" Không , con dọn đi đâu được thì dọn "

Ông ta chả màn tới cậu cứ nhìn vào mấy sắp tài lịu tuyên bố bằng giọng nhát ma .

Cậu biết giờ này không có ai ở nhà nên mới tới thẳng Cty .

Nhân viên gặp cậu ai nấy đều bị ngơ ra với vẻ đẹp thiên thần kia nhưng có chút sựng lại . Vali cậu ấy tại sau lại xách vali ???

Cậu đều bỏ ngoài mắt những cái nhìn kia . Lên thẳng phòng ba

" Baba ... "

Cậu bước vào phòng nhìn thấy toàn tài liệu chất cao như núi nhưng cậu viết phía sau lớp tài lịu cao ngất kia là ba cậu . Cậu tới gần hơn

" Baba "

Nghe giọng con trai ông ngốc đầu dậy

" Sao con tới đây ? Không phải hôm nay con tới cty cảnh du làm sao "

" Anh ta... Anh....ta... "

Cậu chưa nói được gì liền khóc lên . Ông lo lắng chạy tới kéo cậu ngồi xuống ghế

" Nín đi bảo bối của baba , cảnh du làm sao ? "

" Anh....anh ta không nhận con làm vợ.....anh ta ăn hϊếp con "

Càng nói cậu khóc càng lớn ... Làm ba cậu sinh lo lắng 1 cao

Ông cố dỗ dành cậu bảo cậu kể lại sự việc . Khi cậu kể xong ông nghe cũng quá đáng nên bảo cậu cứ dọn về nhà . Rồi ông bỏ lại đóng công việc đưa cậu về .

Về tới nhà thấy anh đứng trước cửa , ba và cậu cùng nhau ném ánh mắt ghét bỏ kia cho anh rồi bước vào nhà , anh định bước theo cậu đóng cửa lại

" Châu châu đừng như vậy mà "

Nói gì nói , cậu vẫn bỏ anh đứng đó . Đến 17g mẹ châu châu về thấy anh đứng trước cửa bắt đầu xót , anh kể hết chuyện cho bà nghe để bà giúp mình mà thật là hay bà mẹ này bên phe con rễ không phải con ruột nên gật đầu bảo cậu vào nhà .

" Hai cha con ông làm gì mà bỏ Cảnh du ở ngoài không thấy tội nghiệp à ? "

" Bà không thương con bà sao ? Bị nhà ck ép đến bỏ nhà đi "

" Là tại nó nóng tính mà "

Mẹ binh cảnh du

" Mẹ...à... Con mới là con mẹ "

" Nhưng cảnh du là con rễ ta "

Bà câu anh lại kế bà . Cậu bị chọc tức chết bỏ lên phòng .

Bà mẹ ra hịu cho anh đi theo

Anh gật đầu cười vui lia lịa xách hành lý đi lên .

Ba định cản lại nhưng bà ngăn không cho .

" Chuyện tụi nhỏ , cứ để cho tụi nó "