Tôi Lấy Cậu Gả Không? [Yuzhou]

Chương 9

Chương 9: Đi làm
Hôm nay hai người đi làm , dù sao không thể ở nhà để người lớn nuôi hoài .

Nhưng châu châu khó chịu ở chỗ nhà cậu cũng có Cty tại sao phải sang nhà ck làm ? Đáng chết . Cậu có bàn bạc với gia đình nhưng ai cũng nói ck đâu thì vk đó , khiến cậu cũng bó tay mất rồi .

Tại D.C

" Xin chào mọi người , tôi là Hoàng Cảnh Du tổng giám đốc mới xin mọi người chíu cố "

Đám nhân viên trong cty nháo nhào cả lên

Nào khen đẹp trai quá , soái quá , phong độ quá..... ? Làm cho châu châu đứng dưới đó mà bị rối não miệng chề khinh liên tục . 1 cô nhân viên lên tiếng hỏi

" Tổng giám đốc có vk chưa ạ ? "

Anh ta sựng lại nhìn châu châu rồi trả lời cô nhân viên đó

" Chưa có "

Câu trả lời làm châu châu chết đứng tại chỗ

" Quá đáng , quá đáng hoàng cảnh du , anh quá đáng lắm "

Miệng cậu trách liên tục không hiểu sao anh ta nói vậy mình lại buồn . Nói chưa có cho họ giành đi rồi ảnh chấm cô nào bỏ mình cũng nên .

Bỏ qua chuyện đó , công việc của cậu là Phó tổng giám đốc

Buồn thay ở bên cty ba mình có thể lên luôn chức phó chủ tịch qua nhà ck làm gì cho nó khổ

Sau khi hai người mọi việc được bàn giao cho xong thì cậu liền lên phòng anh

" Chào phó giám đốc "

Cảnh du chọc cậu 1 câu nhẹ ai ngờ cậu thật sự xù lông

" Con mẹ anh ! Lấy tôi khiến anh mất mặt sao ? Không dám nói ra hả ? "

Cậu lại trước bàn làm việc của anh mà đập . Cảnh du rối hết lên thì ra là cái việc này nghĩ lại mình cũng quá đáng anh cố giải thích

" Anh....anh...."

" Anh thế nào ? Thế nào ? Nói đại lấy tôi là bị ép , cưới tôi là bắt buộc , hoàng cảnh du tôi còn xuân sắc đó mau mau cứu vớt đời tôi đi mấy cô nhân viên "

Cậu nói 1 luồn suy nghĩ ra làm chặn họng cũng như nghẹn họng cảnh du không nói được gì

" Anh chỉ đơn thuần sợ mối quan hệ ... "

" Sợ mối quan hệ ? "

Cậu nảy giờ chỉ chịu nghe 1 nữa lời anh là cut ngang . Rồi tiếp tục tạc mao

" Quan hệ chúng ta mà phải sợ lấy tôi anh nhục lắm chứ gì ? Được anh cứ sợ cứ nhục đi "

Cậu tức đến mức bỏ về luôn , do ngày đầu đến nên cậu không mang theo gì hết . Cảnh du vội vã chạy theo .

Xuống đại sảnh anh nắm tay cậu lại

" Anh xin lỗi mà , anh chỉ sợ "

" Nín ngay cho tôi ? Sợ với nhục cái gì ? Anh ở đây làm đi , tôi dọn đồ về nhà mẹ tôi "

Nói xong bác bỏ tay anh mà về

" Châu châu châu châu , đừng về nhà mẹ mà em châu châu "

Anh gọi theo nhưng hình như vô ích cậu không nghe cứ đi về

Trong lòng anh hối lỗi không thôi

" Chết rồi , kỳ này về phải nói với ba mẹ làm sao ? "

Anh liếc nhìn xung quanh mọi người đang nhìn anh . Đúng chuyện này mới nhục chứ không phải lấy cậu .

" Nhìn cái gì ? Cậu ấy là vk của tôi đấy "

Không hiểu sau khi anh tuyên bố thấy rất tự hào không hề có gì ngại hết , mà có cảm giác tự hào  anh đi chưa tới đâu đã gặp bóng dáng quen thuộc

" BAAAAAAAAAAAAA "

" Lên phòng ta "

Xong rồi kỳ này khó sống rồi

" Chuyện gì ? Làm sao mà Châu nhi nó kích động đòi về nhà mẹ "

" Ba à ! Tại tại ... "

Lúc này có 1 người bảo vệ đi vào đưa cho ông 1 cái SD ông ra hịu cho cậu ngừng nói . Ông nhận rồi bật lên cho cậu xem

" tại cái này à ? "

Anh và ông chăm chú nhìn màn hình trên đó là lúc cảnh du thẳng thừng tuyên bố mình chưa có vk với vẻ mặt không chút ngượng kia mà thay thế là hút hồn con gái . Hình ảnh đảo xuống dưới thấy châu châu đang buồn . Clip tới cảnh cậu và anh cãi nhau về quan hệ cho đến khi cậu chạy ra khỏi phòng

" Ai sai con nói cho ta biết "

Ông nghiêm giọng hỏi

" Dạ con "

Cậu cúi đầu nói lí nhí lí nhí

" Châu châu giận đúng không ? "

" Dạ đúng "

" Còn không mau về nhà khuyên nó đừng đi "

Vỗ bàn lớn làm mặt anh ngẩng tuốt trên trời

" Dạ ba "