Gặp Gái Trên Xe Khách

Chương 25

Chương 24
Ôm EN mà em như nghẹn lại. Bác nào có gấu chắc biết cảm giác người yêu hi sinh cho mình mà mình lại phụ lòng thì cái tình yêu em ấy dành cho mình thật không xứng nhận. Bác nào chưa có gấu thì cứ thử cảm nhận người thân của các bác hi sinh, chăm lo cho bác mà bác làm họ thất vọng, đấy, cảm giác đấy khó chịu lắm, cứ cảm giác mình bất tài, vô dụng, ngu ngu.

EN lại khóc, nhưng nước mắt chảy nhẹ, không nấc, không ra tiếng, nhưng em vẫn cảm nhận nước mắt chảy qua vai em, thấm qua cái sơ mi, hình như chảy xuống cả nách,thấy nhột nhột, chả nhẽ đẩy ra, thôi đùa. Em ôm tay qua eo EN, vuốt nhẹ vào lung, cái trò bẩn bựa lại nảy ra trong đầu, giờ mà kéo dây áσ ɭóŧ EN bắn “phựt” 1 cái thì thôi rồi, nhưng nghĩ thì cũng chỉ là nghĩ vì vốn dĩ em đéo dám làm những trò xàm với EN.

Khẽ túm lấy hai vai EN kéo nhẹ ra để nhìn cái khuôn mặt xinh đẹp ấy. EN cúi mặt, tay lau nhẹ nước mắt, rồi bắt đầu nấc, rung rức ra tiếng. Đưa tay lên sờ má EN, má EN ấm thật, khẽ kéo đầu EN ngẩng lên. EN vẫn cố ghìm xuống, chắc không muốn thấy mắt EN đang đỏ lên.

“Anh xin lỗi, anh vô ý quá.”

“…”

Tự dưng EN đẩy em ra, cú đẩy không mạnh nhưng cũng làm em hụt đà, tí thì chổng vó. Em lại nghĩ đến mấy cảnh trong phim, nữ chính xô ngã nam chính chạy xuống WC nôn vì đang nghén, nhưng phim cũng là phim, vì làm gì có chuyện đó, mà biết đâu EN…

Phi với tốc độ như đi bộ xuống thì thấy EN đang đứng trong bồn rửa mặt. Lấy nước vỗ lên mặt để xóa đi dấu hiệu vừa khóc, EN không muốn em nhìn thấy.

“Nhìn gì mà nhìn ?” – EN nhìn em

“Anh cũng đang định hỏi em câu đấy”. –Em cười

“Cấm nhăn nhở.” – EN chỉ tay, đáng yêu vchg.

“Nhăn nhở cho mọi thứ dễ thở em ơi.”

“Em chưa thở được với anh đây.” – EN thở dài

EN đi ra khỏi phòng tắm rồi đi lên gác, để mình em đứng lại đằng sau, mắt không thèm nhìn nhau như vẫn đọng lại nỗi đau ở phía sau.

Em thẫn thờ bước lên cầu thang, tự dung chân chùn lại, sợ lên nhìn thấy EN, sợ nhìn ánh mắt EN đỏ hoe vì mình, sợ sẽ không được xập xình, đùa, sợ EN vô tình sau nhiều lần hi sinh vì mình mà EN phải nhận những nỗi đau không thấy hình.

“Sao lại đứng đấy làm gì ?”.- EN đứng lan can nói vọng xuống

“À ừ..”

Lững thững bước lên trên, dù sao cũng phải nhận lỗi với EN, dù sao thì EN cũng đã bước xuống trước mặt em

“Sao nhìn mặt anh thảm thế ?”

“Thảm vì không có gì bảo đảm rằng anh sẽ toàn mạng với em.”

EN véo má em rồi cười

“Ông như hấp ý, đi lên đây tôi nói chuyện.”

“Không, nói luôn đi, không anh ra đường ngủ.”

“Dám ?”

“..”

“Em đang cầm ví anh đấy D.”

Thôi, EN bắt cmn thóp rồi, hơn cả chuẩn bị ăn đòn từ bố.

“Nhưng mà nói nhanh nhé, cấm véo.”

“Anh không có quyền quyết định.” – EN nháy mắt, nhoẻn miệng cười rồi đi vào phòng

Nuốt nước bọt 1 cái rồi em lắc đầu để chuẩn bị chiến, sao EN lúc nào cũng đáng yêu vậy, chỉ muốn đè.

Em lại lững thững bước lên phòng, căn phòng sáng bừng với đồ đạc lổn ngổn trên sàn, balo, cặp,….

“Lên đây.” – EN nháy mắt rồi vẫy tay

Lại nuốt nước bọt lần nữa, em không được phép để lý trí bị lu mờ, EN gợi đòn quá, giờ mà ném cái áσ ɭóŧ vào mặt em thì chắc em cũng miễn cưỡng trèo lên giường đấy.

“Thôi, anh ngồi đây được rồi.” – Em với cái ghế gần đấy

“Đi lên đâyyyy” – EN thét lên

“Em đói chưa ?” – Em chặn lại tiếng EN

“Không trống lảng nhé ? Đi lên đâyyy.”

“Nhưng anh đói, để anh ăn đã.”

EN trầm ngâm nhìn em, rồi lại nhìn chăn, rồi lại lườm em

“Trong cặp em, em mua xúc xích cho anh đấy.” – Nói xong EN nằm xuống nghịch điện thoại

Em mò tay mở lấy túi xúc xích, định lựa trốn ra ngoài hút điếu thuốc cho nhẹ người rồi vào chịu trận nhưng chắc EN tính cả rồi.

Xúc xích EN mua ngon thật, mua có 5 cái bọ, chả đủ thấm nhưng được cái xúc xích rán ngấm mỡ nên ăn đến cái thứ 4 là có cảm giác ngấy và no.

“Em còn giận anh không ?”- Em khẽ thăm dò

“Chắc em hết giận rồi nhỉ?” – ĐỢi 2p lại thăm dò câu nữa

“May quá, anh cứ sợ em giận lâu.” – Thăm dò câu cuối

“Ăn nhanh lên.” – EN lạnh lùng đáp

Khổ em rồi đây, cố ăn kéo thời gian dài thêm 1 chút để nghĩ thêm cách

“Nuốt nốt đê, nước trong cặp em có chai nước lọc đấy, tăm thì mai mua cho.”

Mọi hành động phía sau của em đều rất chậm rãi, từ tốn, từ tốn, từ tốn…rồi thì cũng xong

Em lại ngồi lên cái ghế ra vẻ hối lỗi và chờ đợi

“Anh không lên giường à ?”

“Thôi, anh ngồi đây được rồi.”

“Ngồi lên đây, ơ hay.”

“Thôi…”

“Chắc là không lên không ?”

“Hơi chắc.”

“Xếp đồ giúp em ra bắt taxi về.”

Lắc đầu nhìn EN 1 cái rồi rón rén đến gần bên giường. EN đang ngồi, em khẽ lao vào EN, rồi đẩy EN xuống giường.Môi em tìm môi EN, như 1 cách xin lỗi. Véo, EN véo mạnh vào eo em, đau lắm, nhưng em vẫn nén chịu, EN đang đáp trả lại nụ hôn của em. Tay em luồn ra sau ôm lấy lưng EN, chân vẫn quỳ bên giường, lâu rồi em mới được hôn như vậy. Cái véo của EN như không có cảm giác so với em lúc này, ước gì em cứ được bên EN mãi như vậy. Đôi bàn tay ngu ngốc luồn vào sau lưng áo EN, nhiều lúc em cũng giận cái tay em,ít nhất cũng phải biết điều nhìn tình hình thuận lợi hãy làm, đây lại cứ làm tới khiến em bao lần khốn đốn. Lưng EN mịn lắm, ấm lắm, đang đê mê trong cái cảm giác tuyệt vời này thì nhận ra tay em đã luồn vào dây áo trong của EN, 1 cú véo đau nhất từng thấy, 1 cú đẩy mạnh người em ra khiến bản thân như hụt đà. (Tải game Mobi Army )

“Đừng có cơ hội khôn lỏi nhé, tội ông to lắm, xếp đồ tôi về.” – EN khoanh tay nhìn em

“DỒ, 10h rồi còn đòi về đâu.”

“Thế có nghe lời em ngồi im nói chuyện không hả ?”

“Ừ,có..” – Em xụi lơ

“Thế có ngoan không, hehe.”

Chả biết có phải EN đang giận mình hay không nữa, nhưng cứ sợ sợ

“Anh nhắn tin lại cho Linh chưa ?”

“Chưa..”

“Sao chưa nhắn ?”

“Tại có chuyện nên anh chưa kịp nhắn lại.”

“Ừm, đi tắt điện đi rồi đi ngủ.”

Em lại thò ra tắt cái điện rồi lại mon men vào. EN ôm chặt lấy em, tựa vào vai em, hương thơm từ EN tỏa ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ mọi cái mũi, em nhắc lại, mọi cái mũi.

“Em xin lỗi nhé..”- EN khẽ nói

“Vì làm anh sợ à, dồ ư, anh có sợ đâu.” – Lại véo

“Hnay không phải là em không tin anh, mà là tự dung cái linh cảm con gái khiến em thấy sợ một chút, em sợ lắm chứ.”

“Sợ cái bome gì ?” –Lại véo

“Giữa cái lúc em và anh có chuyện mà em lại đi như thế, chắc chắn anh giận em lắm. Lúc đi em lo lắm, lo kinh khủng luôn. RỒi lúc biết anh với Linh nhắn tin em lại càng lo nhưng không dám hỏi anh. Lo rằng giữa cái lúc dầu sôi lửa bỏng như thế, có người con gái khác quan tâm, anh lại xiêu lòng, nên em mới như vậy, em xin lỗi..”

Tự dung em thấy vui, không ngờ EN của em lại trẻ con như vậy, không ngờ EN lo cho em nhiều như vậy.

“Dồ, anh mới phải xin lỗi. Vì đã không tin tưởng em, vì đã nghi ngờ.”

“Ờ đấy, lần sau mà thế đừng trách tôi ác.”

Vừa ngọt ngào xong lại chằn lửa rồi.

“Biết ròyyyyy..”

“Hihi, mà chiều anh gặp ai thế ?”

“Ơ, em thấy sao ?”

“Đợi anh mãi em hơi lo nên chạy đi tìm, may mà thấy, haha, nên em mới yên tâm bắt xe về.”

“Anh xin lỗi nha..”

“Rồi mà, anh kể đi, ai thế ?”

Tóm tắt lại cho EN nghe câu chuyện về thằng T đũng như em kể cho các thím nghe, nhìn khuôn mặt EN chỉ gật gù, không comment gì cả.

“Anh nhiều bạn nhỉ ?”

“À, cũng tương đối, hehe.”

“Cho anh biết điều này, thằng mà anh gặp chiều nay, em không ngờ nó nhỏ tuổi vậy, nó là thằng đã từng đánh H đấy.”

“Đánh thằng H ư ? Nặng không ?”

“Khá nặng, vào viện mấy ngày.”

“Em nói thật chứ ?”

“Vâng..”

Hay quá, nếu tất cả lời EN kể là đúng, thì em coi như đã mọc thêm cánh, giờ thì em có thể chơi ngang hàng với thằng H rồi…

CHAP 25 COMING SOON =))))

—————-