Cô Giáo! Lại Là Em

Chương 49

Chương 48
CHAP 48 :

”YÊU”

Hàn Thần đưa tay vuốt lấy giọt máu rơi xuống trước mắt , máu hôm qua vừa khô hôm nay lại bị lem ra bởi máu của những tên gây ra vết thương của cậu . Đôi mắt hằng sâu sự cô độc và ác liệt . Nhưng rồi lại phát ra một âm thanh tưởng từng là băng giá nhưng nghe ra vẫn là ôn nhu

“bom bị vô hiệu hóa rồi ” Hiểu Quân nói

” Cô ấy đâu ?”

Tử Băng nếu lúc thấy tình trạng này thì đau như xẻ cắt da thịt , nhưng khi hàn thần thoát ra ba chữ ấy cô ấy cảm thấy nỗi đau như tê tái đau mà lại không , tâm cang cứ mãi inh ỏi.Cô biết chứ, cô biết chắc kết quả này sẽ xảy ra nhưng tâm lí cô vẫn không thể chống cư . Nới lỏng vòng tay đang đỡ Hàn Thần , dường như trở nên vô lực , mắt không còn tia cảm xúc , sâu tận vẫn là trống vắng

Cả bọn cũng không biết trả lời như thế nào nên nhất thời im lặng , Hoa Thần cầm lấy chiếc khăn , nhúng một chút nước ấm , lau đi những giọt máu khô đang động trên đầu của Hàn Thần . Nó làm cô suýt không nhân ra bộ dáng cao ngạo của người này .

Hàn Thần nắm lấy tay của Hoa Thần

” Trương Tiểu băng thế nào ?”

Hoa Thần vẫn không ngừng động tác , sẵn lấy hợp dụng cụ đã chuẩn bị trước

” Lôi Thần đang tìm cô ấy , sẽ rất nhanh tìm được thôi “

Hoa Thần sau khi sơ cứu vết thương xong thì định băng bó lại cho cậu , nhưng chưa gì cậu ta đã đứng lên vô cùng kích động , nhưng suýt nữa vô lực mà ngã xuống sàn , mai Long Thần đến đỡ kịp lúc nếu không đã trở về với đất mẹ thân yêu

” Cậu hiện tại không còn sức , nên nghỉ ngơi việc còn lại cứ giao cho bọn tớ “

Hàn Thần không nói vội dứt tay của Long Thần ra , dùng hết sức lực cuối cùng

” tớ đi tìm cô ấy ”

” được rồi , cậu đừng kích động tớ gọi cho Lôi Thần có thể đã tìm được cô ấy ” Băng Thần đến cuối cùng cũng lên tiếng ” cậu không đau lòng vì bản thân , nhưng người khác lại đau lòng vì cậu ” đây là lời thật từ tâm của Băng Thần

Nghe câu nói của cô ấy , Hàn Thần có chút kiên nhẫn mà chờ đợi , nhìn vào đôi mắt kia Hàn Thần cũng không biết đối diện với cô ấy thế nào nữa , bi thương và đau xót của cô ấy ngày càng sâu đậm , phải chăng Hàn Thần đã khiến cô ấy lúng quá sâu ?

” Lôi Thần đã tìm thấy cô ấy?” Băng Thần hỏi

” vẫn chưa , hiện tại chỉ có thể đoán cô ấy ở khu nghĩ dưỡng Trung Đông , địa điểm cụ thế không thể xác định , Hàn Thần cậu ấy thế nào ?”

” Hiện tại đã tìm được ” Tử Băng nhìn Hàn Thần rồi đáp lời

” định vị của cô ấy đâu ?” Hàn Thần lên tiếng , xem đó là câu hỏi dành cho Lôi Thần

” cô ấy bị uy hϊếp , nhất thời kích động đã cắt toàn bộ tất cả liên lạc “

“tại sao?” câu hỏi tại sao này có quá nhiều nghĩa để hỏi , tại sao lại cho cô ấy đi, tại sao lại để cô ấy gặp nguy hiểm , tại sao các cậu không để ý đến lời tớ nói

” Xin lỗi , là tớ không cản được cô ấy “

Hàn Thần thở dài , đó là lần đầu tiên Hàn Thiếu Phong lâm vào bế tắc như thế . Chưa bao giờ cậu ấy không tin tưởng bản thân đến như vậy. Nhắm mắt dưỡng thần , cuối cùng cũng mở mắt như có một tia sáng hi vọng nào đó

” Huyết lệ ”

Bên kia nghe liền hiểu , lập tức thực hiện . Bên này thì không khí cũng đã giãn nở một chút

Hàn Thần cũng đứng dậy đi ra ngoài , để lại một câu ” gởi địa điểm qua cho tớ “

** Trương Tiểu Băng , tôi không cho phép em xảy ra chuyện , nếu không tôi sẽ không tha thứ cho em ….**

Hoa Thần định bước lên ngăn cản , Hàn Thiếu Phong là đang nghĩ cái gì , xem thường tính mạng của bản thân sao , dù cậu ấy tài giỏi như thế nào , sức lực hơn người đi chăng nữa , vốn ở cái hoàn cảnh hiện tại không còn có thể chống cự ….thật giỏi , thật giỏi làm người khác đau lòng , Hoa Thần quay nhìn Băng Thần một cái , sau định nắm lấy Hàn Thần đang yếu ớt dùng hơi lực cuối cùng cố bước đi kia , nhưng rồi Băng Thần lại cản cô lại

” để cậu ấy đi ” tiếng nói rất nhỏ chỉ đủ để hai người nghe thấy

Hoa Thần không ngạc nhiên , hơn nữa là một chút cảm giác cam chịu , nắm lấy đôi bàn tay đang lạnh lẽo nắm lấy tay mình . Cô ấy hôm nay thật sự vất vả rồi …. mệt mỏi nhưng vẫn cố chấp như vậy , Hoa Thần lắc nhẹ đầu trút hơi thở dài , tình yêu đúng là thứ làm cho người trở nên mê muội và trở nên ngu si vì nó

Nhận được tín hiệu từ Tử Băng , Long Thần bước đến dìu lấy con người đang cố kiên cường kia ” Hàn Thần , tớ đi cùng cậu ” Long Thần bước đi theo ” Các cậu ở lại đi , có tin tớ sẽ báo “

Hoa Thần một chút do dự , nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết kia cô đành lùi bước, qua chuyện ngày hôm nay , thật còn quá nhiều điều để họ phải suy nghĩ lại . Đáng ra không nên trở về nơi này

————————-

Bên này thì Tiểu Băng cũng đến được chỗ hẹn , ở một nơi có tí hoang vắng có thể nghe tiếng gió của biển , nghe mùi của cây rừng . Đây chính xác gần vùng ngoại ô hẻo lánh . Nhận được tin nhắn của Vương Vệ Trạch

“đi dọc theo bở biển , căn liều thứ năm đi thẳng vào trong phòng cuối cùng “

Tiểu Băng nghe theo ,trong căn liều đó , tuy gọi là liều nhưng diện tích nó như một căn nhà rộng lớn , nó có nhiều gian phòng nhưng kì lạ cô cảm thấy nơi này thật quỷ dị cứ như có hàng trăm con mắt đang nhìn cô . Tối tâm nhưng lại có vần sáng nhìn rõ . Trong lòng bỗng có chút khẩn trương và hồi họp , lòng cố dằn xuống lấy hình ảnh của Hàn Thiếu Phong để ổn định tâm lí

Cuối cùng cũng đến tới rồi , cái căn phòng định mệnh của đời cô . Từ khi quen Hàn Thiếu Phong , dường như cô gặp nhiều rắc rối hơn . Mọi chuyện điều cuốn cô với những điều nguy hiểm , nhưng cùng lúc đó Hàn Thiếu Phong luôn xuất hiện bảo vệ cô . Cô biết chứ , không phải mình cô gặp chuyện mà cậu ấy cũng vì cô mà bao lần phải chịu đau , phải chịu những vết sẹo trên da thịt . Và cô biết , ngày hôm nay chắc chắn cô phải bước vào căn phòng này , một cách tự nguyện nhất , Hàn Thiếu Phong vì cô có thể làm mọi chuyện , và cô cũng thế dù hôm nay có xảy ra chuyện gì , là cô nguyện ý cô không hận cũng không trách cứ ai ,và tuyệt nhiên sẽ không có hai từ hối hận phải thốt lên . Tất cả điều vì cô muốn , một lần có cảm giác bảo vệ một người và vì người đó , cảm nhận thứ tình yêu mà người ta nói đến chính là hi sinh vì người đó . Mặc dù hiện tại cô cảm thấy điều này cũng chẳng phải là cao cả nhất …. Nhưng đây là điều duy nhất cô có thể làm hiện tại

“cạch ” ổn định lại tinh thần , bước vào

Vương Vệ Trạch ngồi trên ghế sofa vuốt ve con thú cưng của hắn , một hướng về cửa nhìn Trương Tiểu Băng cười một cách quỷ dị

” Tôi đến rồi , người đâu ” ánh mắt nàng trầm tĩnh không nhìn rõ đó cảm xúc gì

” đừng gấp gáp trò vui vẫn chưa bắt đầu “

Vừa hay dứt lời , một con dao từ sống lưng con thú cưng máu lan ra áo và quần của hắn .

“éc ” một tiếng kiu thê thảm thiết của một loài vật, nghe đâu trong đó là tiếng đau thương đến tột cùng

Tiểu Băng trợn tròn mắt nhìn lấy tên ác nhân đó , nhưng nàng không cho phép bản thân hoảng sợ , chính hắn là đang muốn đánh gãy tâm lí của nàng

” Súc sanh vẫn là súc sanh , đồ vật bên cạnh cũng tàn nhẫn như thế ” Tiểu Băng lạnh lùng nói

Hắn lúc này chỉ nhìn nàng cười , sau đó tiếp tục công việc lột da thú của mình, một chốc thôi toàn bộ lốp da trên người con thú cưng điều bị lột sạch , giờ nó thể nằm lăn nơi kia kêu ca nhưng tiếng thảm thương , máu me đầy người , thịt màu đỏ tươi trong vừa đáng thương vừa đáng sợ , vừa rồi là một con vật đáng yêu nhưng sau giờ lại trở thành một con quỷ không ra hình .

Hắn lấy bộ da vừa lột của vật nhỏ đáng thương ra , đi dần đến phía Tiểu Băng nhẹ nhàng thoát lên vai nàng

” Rât hợp “

“thú đội lớp người ” nàng khinh thường phỉ bán cảm nhân được mùi tanh của máu , nàng cảm thấy da gà nỗi lên , nàng cảm thấy lạnh lạnh miệng khô đắng khó nuốt

” hì , cô bé xem ra còn rất cứng đầu , em nghĩ thế nào chốc nữa cho em chứng kiến tình nhân của em từng chút , từng chút một bị lột ra như vật nhỏ kia “

“thằng khốn , mày dám ” Trương Tiểu Băng , lao tới một chút bốp lấy cổ của hắn

Nhưng vốn sức của cô không bằng hắn , chút nữa đã đảo ngước tình thế , hắn đè cô lên tường , tát cô một tát in hẳn 5 dấu tay . Hắn nhanh chóng bóp miệng cô , thực hiện cùng nhau cháo lưỡi . Trương Tiểu băng một lần kháng cự cắn lấy môi hắn bật máu

Máu tươi loan ra cả miệng hắn và cô , Tiểu Băng cảm thấy máu của tên súc sanh này thật sự quá dơ bẩn , cô liền phun nó ra liền muốn chạy ra ngoài , nhưng bị hắn môt tay kéo lại , cô lại nhận theo một cái tát , sức người có hạn huống chi phụ nữ chân yêu tay mềm như Trương Tiểu Băng . Bị hắn mạnh bạo tát hai cái , miệng cô cũng đã tuông máu , ý thức tối mờ hết sức lực . Hắn hung tàn mà xé rách áo cô ,lộ ra vòng một ẩn hượng sau chiếc bra trắng . Hắn điên cuồng xà vào trong đó , cắn lấy cắn để . Nàng khóc , thật sự khóc rồi , rơi nước mắt không phải vì sợ mà vì tuổi nhục

Trong đầu ẩn hiện *** Thiếu Phong mau đên cứu tôi ***

Thật vật vã trong đau đớn , nàng một chút cũng không có khả năng chống cự , chỉ biết rơi nước mắt một nữa đã rơi vào cam chịu , nhưng ý chí sắt đá vẫn chưa bị đánh gãy , Trương Tiểu Băng cô lấy đâu ra tự tin bản thân mình có thể trốn thoát , còn nữa cô lấy trong ra sự trong chờ vô tận đối với Hàn Thiếu Phong . Cô chính thức đang nằm dưới thân một người đàn ông khác , không hắn không được gọi là đàn ông vì đó sẽ là sĩ nhục lớn của nhân loại , là thú vật hắn cũng không bằng .Hơi thở cô ngày càng nhẹ dần . Trương Tiểu trong đầu giờ là một ý nghĩ , ý nghĩ cho cô bình yên thoát khỏi nỗi ô nhục này , chính là tự sát ,chết sẽ khiến hắn phải ngưng hành động đồϊ ҍạϊ , chết có thể giữ được tấm thân trong sạch , và không cần lấy hết can đảm đối diện với Hàn Thiếu Phong . Vì cô sợ , sợ phải bị người đó nhìn cô ra cái dạng gì , thấy cô bị người khác dày vò ra sao . Cô câm ghét chính là câm ghét điều đó . Muốn cắn lấy lưỡi của mình , nhưng hành động của cô đã bị hắn nhìn thấu , lại một cái tát mạnh vào mặt , cô như trở vào vô thức , cả người mơ mơ màn , đại não như không thể hoạt động , những tác động mạnh nó khiến cô trở nên mù rỗng , trước mắt không thể thấy rõ vật và việc

” Con khốn , dù mày có chết tao cũng sẽ chơi mày đến thõa mãn mới thôi , đùng hồng thoát khỏi đây “

Hắn sau đó quăn nàng lên giường , một phen điên cuồng lao tới , kéo luôn áo bra của nàng ra , lồ lộ ra cái vòng một ngọc ngà mê người của Tiểu băng . Hắn bỗng chốc khựng lại vì vẻ đẹp quyến rũ .Cảm nhận được ánh mắt cháy rực nhìn mình , nó đem lại cho nàng một cảm giác nhục nhã đến tốt cùng , ý thức nó bảo nàng , phải thoát khỏi ánh mắt , nhất định thoát khỏi Nàng ra sức vùng vẫy chống cự , nhưng hình như là vô ích , hắn lại cho nàng vài tạt , kiềm chế hai tay nàng lại điên cuồng mà thưởng thức nàng , cũng thật mai nàng vơ vội được một cái vật cứng nào đấy , đập mạnh lên đầu hắn , vội lấy khăn trên bàn quấn lấy người chạy ra ngoài

“bắt con ả đó lại ” hắn một chút hôn mê nói từng lời nhỏ không nghe rõ

Nàng chạy thoát rồi , thoát rồi nhưng sau nước mắt vẫn cứ rơi , nàng cảm thấy nơi vòng một đau nhói nhưng mà tim nàng càng đau hơn .

** Thiếu Phong , tôi thật sự sợ rất sợ em ở đâu mau tới đi***

Hàn Thiếu Phong bên kia như cảm nhận được đạp nhanh ga

*** Trương Tiểu Băng , đợi tôi tôi nhất định tìm thấy em ***

Rầm

Một tiếng động lớn đó là sự va chạm mạnh mẽ , nó gây ra sát thương không hề nhỏ

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Quạ ….quạ…quạ

.

.

.

.

.

.

.

Trương Tiểu Băng cô ấy đυ.ng vào một cây gỗ lớn , nhưng hình như nó trở nên mục nát cả nhà đổ sập rất mai cô ấy đã thoát ra được , nhưng cũng chẳng may gì Vương Vệ Trạch cũng đã tĩnh lại mà đuổi theo . giờ khắc này cô chỉ biết chạy , chạy để cứu lấy bản thân thoát khỏi tên ác súc sanh này . Cô lao mình về phía trước , và không cần nghĩ ngợi . Cô sợ hãi rồi , cô sợ không gặp được Thiếu phong nữa cô sợ mình lại rơi vào tay tên quỷ kia….Lúc cô muốn chết nhất thì cô nhớ đến Hàn Thiếu Phong , phải chăng lúc nảy cô cắt đi sự sống của mình thì mọi thứ sẽ kết thúc

** Thiếu Phong bây giờ em đang ở đâu **

cô thì lao đi hắn thì cũng nhanh đuổi theo …Hăn hứa sẽ phanh thây nàng sau khi đã chiếm đoạt sẽ cho nàng nhận được cái thống khổ của địa ngục ở nơi trận gian khi dám biến hắn thành dạng này

” Con khốn kiếp mau đứng lại cho tao “

————————–

Hàn Thiếu Phong đã đuổi được đến đó, nhưng người không thấy chỉ thấy một đống đỏ nát , cậu bước tới trong đống cát kia có một viên pha lê đỏ sáng chiếu cũng ánh nắng đó là huyết lệ

Hàn Thiếu Phong bỗng dung giận dữ , tay gồng chặt nỗi cả gân xanh

” TRƯƠNG TIỂU BĂNG ” cậu ta hét lớn không khát gì một con mảnh thú

Nàng thì vẫn trong cuộc truy đuổi không hồi kết ,cả thân thể tự nhiên run rẩy sợ sệt nàng núp sau một lùm cây , còn con thú độ lốp người kia vẫn đang tìm kiếm lùng sục nàng.

” Vật nhỏ .mày ở đâu ngoan ngoãn ra đây tao sẽ ra sức nhẹ nhàng cưng chiều “

Nàng trong bụi lùm , liên tục phát ra tiếng nấc , căn bản đang rất hết sức kìm chế , che miệng để âm thanh nhỏ dần nhưng lại để loạt vào tay tên thú

** Thiếu Phong có phải em đang gọi tên tôi ?**

nàng ra sức trấn an mình đem suy nghĩ trong đầu biến thành ảo ảnh thành tiếng nói văng vẳng bên tay nhưng thật sự có người đang phát điên gọi tên cô

” hì , bé ngoan ” hắn cười sau đó đi đâu đó khuất khỏi tầm mắt nàng , nàng vừa mới thở phào nhẹ nhõm

Nhưng bỗng chân cô bị cái gì đó nắm chặt , cô bị lôi ra kéo lê trên mặt đấy da thịt bị gai đâm trúng , máu lan ra chiếc khăn cô tạm quấn trên người .

“aaa, thả tôi ra ” nàng lúc nàng không thể làm gì ngoài la thét

“haaa , vật nhỏ trong mày thật sự ngon miệng ”

Hắn buộc tay nàng lại , dần cở cút quẩn của mình ra , sẵn tiện kéo luôn chiếc quân trong của nàng

Vật nhỏ của hắn dương dương tự đắc trong không gian , xác lại gần nàng , hai nơi dần tiếp xúc với nhau

” đừng , xin ông ,đừng”

” hừ , quá muốn rồi ” hắn lắc hông mạnh , muốn thật hung hang cho vào

“aaaa” đó là tiếng la thất thanh của Tiểu băng

Hắn nằm đè trên người nàng , vật nặng nằm lên làm cơ thể đau nhói , nàng khóc , nàng đau vô cùng đau . Nàng như thế nào lại bị tên này .Lần thứ hai trong đời Trương Tiểu Băng muốn kết liễu đời mình, nước mắt tự động lại hai bên má ,nàng ngừng khóc đôi mắt chỉ nhìn lên trong không trung ,đau quá đau không phải cảm giác lần đầu tiên bị cướp đi mà hình như toàn thân thể điều đau , tim nàng đâu và cả đôi mắt nàng nó cũng rất đau. Nàng giờ lại thấy lạnh quá ,người nàng đang run rẩy và đầy sợ hãi nhưng trong vô thức nàng cảm thấy người nhẹ bỗng ,và đâu đó nghe thấy âm thanh quen thuộc,và nàng cảm thấy thân thể được phủ ở một hơi ấm, rất ấm áp

“Tiểu Băng “

Là Hàn Thiếu phong cô lại mơ loạn rồi , làm sau có thể a …. Loạn rồi trí loạn mà tâm của loạn làm sau có thể để Hàn Thiếu Phong thấy cái cảnh này ? hừ nàng lại khóc , khóc ngày càng mãnh liệt và đau thương

“Tiểu Băng đừng khóc , có tôi đây rồi”

Mỗi lần thấy Trương Tiểu Băng khóc quả thật Hàn Thần chưa bao giờ kiềm được lòng ,đau nhói , đau giống như cái lần mẹ biến mất khỏi cuộc đời .Tiểu Băng vừa là liều thuốc trị liệu vừa là chất gây đau thương

Hàn Thần ôm chặt lấy Tiểu băng vào lòng , xoa dịu tấm lưng của nàng xem như an ủi .

” Thiếu Phong là em thật sao ?”

“ừm “

Chỉ là tiếng ừm đơn gian nhưng cũng một làm cô ổn lại ,ôm chặt lấy hàn thiếu phong cô sợ ảo ảnh biến mất , rất sợ nhưng rồi đột nhiên cô lại đẩy Hàn Thần ra

” Không , đừng đừng đυ.ng vào tôi , tôi rất bẩn “

Bẩn ở đây ý cô nói bản thân đã bị ô nhục , không còn trong trắng .Cô không dám đối diện với Hàn Thần

Hàn Thần đau xót nhìn nữ nhân trước mắt , khóe mắt động một làn sương mù

” Không có , Tiểu Băng không có chuyện gì xảy ra cả “

” Thiếu Phong hắn đã cướp sự trong trắng của tôi “

Kéo Tiểu Băng ôm chặt vào lòng , thật chặt để cho cô cảm giác an toàn , chứng minh cho cô thấy chưa từng có chuyện gì xảy ra .

“Tiểu Băng , nghe tôi chưa có chuyện gì xảy ra” Nhất mực ôn nhu nói với người trong lòng

Tiểu Băng rúc vào trong lòng của Hàn Thần , cô đã có tí thả lỏng , chắc chắn cô tin lời Hàn Thần nói , người cũng đã không còn run rẫy

Hàn Thần cởϊ áσ khoác ra bận vào cho cô , lúc nảy đi cũng có chuẩn bị sẵn, đồng thời cho nàng chỉnh trang lại y phục , sau đó ẩm nàng lên và bước đi

” ngoan , đừng sợ chúng ta về nhà có được không ?” đó tựa như an ủi cũng đó tựa như lời thỉnh cầu

Tiểu Băng như khủng long nhỏ trong lòng người ta sợ hãi mà gật đầu , nhưng rồi cũng chưa gọi là kết thức , khi hàn thiếu phong ngã trước mặt cô , nhưng vẫn cô gượng không làm cô té lên mặt đất có bất cứ thương tổn nào .Tại sao cho đến lúc cuối cùng vẫn phải làm như vậy chỉ vì cô , cô thật sự nợ cậu ấy quá nhiều thứ rồi . Có những thứ run cảm dựa trên sự hy sinh …..và có những thứ run cảm dựa trên sự xuất hiện đúng thời điểm , thời khắc này không đơn giản gọi là rung động nữa mà gọi là “Yêu “.Trái tim và lí trí bị đánh thức một cách quá nặng nề và bi thương , điều này thật sự quá nhẫn tâm với Trương Tiểu Băng

Vương Vệ Trạch phía sau cầm một cục đá to đập mạnh vào đầu hàn thần , do quá lưu tâm Tiểu băng hàn thần sức đề phòng trở về không , vết thương cũ chưa lành nay lại thêm một vết thương mới .Khi Hàn Thần đã ngã xuống sức kháng cự một chút cũng không có . Hắn kéo Tiểu Băng sang một bên . Một chân đạp Hàn Thần xuống vực sâu

Trương Tiểu Băng trong nhận thức chưa từng thấy vực sâu ngay trước mắt , nhưng sau giờ lại thế này

” Thiếu Phong ” cô gào thét

Hàn Thiếu Phong sức lực có hơn người , gán một tay trụ vững lấy phía đá ngoài bìa , thân thể treo lơ lửng , lí trí mê man không rõ chỉ nghe tiếng thét của Tiểu Băng , Vương Vệ Trạch phía trên hung hang đạp mạnh tay trụ của Thiếu Phong . đạp tới mức nó cũng sắp nát ra rồi

Nhưng từ đâu đó phía sau hắn xuất hiên một người nắm hắn quăn ra xa . Người này hình như quá xa lạ , toàn thân là ful đen , khuôn mặt bị mặt nạ che kín , nghe đâu giọng nói có phần yêm dịu , quay sang Tiểu Băng

” Thiếu Phu Nhân , đến trễ rồi xin lôi ” hình như vô cùng quái dị

Người này là ai tốt xấu khó phân , Tiểu Băng cũng đang tìm cách để phòng . Người vừa xuất hiện một tay kéo ngay Hàn Thần lên . Hàn Thần vô lực chỉ có thể nằm la liệt

Tiểu Băng quên mất sự đề phòng lập tức chạy lại mà xem xét , một mực nhìn hàn thần trở nên sống dở chết dở , Tiểu Băng nắm lấy tay Hàn Thần , đỡ cậu ấy tựa vào người

” em gán chịu một chút , nhất định không được ngủ , không được ngủ có nghe được không “Những giọt lệ hòa cùng máu trên người Hàn Thần

Hàn Thiếu Phong đến nói cũng thật sự khó làm sau mà trả lời đây

Trương Tiểu Băng vừa đau lòng , vừa tức giận, dùng ánh mắt đáng sợ nhìn Vương Vệ Trạch

” Gϊếŧ Hắn , mau gϊếŧ chết hắn “

Người mặt đồ đen nhúng vai

” hừ , Thiếu Phu nhân đã ra lệnh , xem ra ngườ khó giữ mạng rồi “

Hàn Thần nghe tiếng nỉ non của Tiểu Băng bên tay thật dịu dàng , nhưng sau giờ thoáng cái lại hung tàn như thế . Hàn Thần ngước mắt nhìn người đang ôm lấy mình , lần đầu đối diện với nàng trong tình cảnh này . Nhìn rõ khuôn mặt kia , dường như không còn chút máu, mấy ngày không gặp nàng quá xanh xao rồi . Đôi mắt kia vẫn là sợ hãi đến tột cùng , cảm nhận được trái tim nàng vẫn còn vô cùng hoảng sợ và Hàn Thần nhận ra sự hoảng sợ tột độ kia chính là nàng sợ mình ngủ đi . Nữ nhân ngốc này đến cuối cùng là em bị hắn dọa mà sợ hay chính bị tôi làm em sợ hả?

Nhưng khi dao kề cổ hắn , thì lại còn tiếng nói

” giữ mạng hắn” Hàn Thiếu Phong không biết lấy đâu ra khí lức nâng người dậy , lấy lại phong thái cao ngạo một cách thần kì . dùng tay xoa đầu Trương Tiểu Băng

Tên mặt đồ đen ngỡ ngàng

” còn đứng được sau , cái tên nhóc này ” rồi hắn lại cười “đúng là quái vật “

” chúng ta về thồi ” hàn thiếu phong nói nắm lấy tay tiểu băng bước đi vài bước ,liền ngất xỉu

“Cái tên đại ngu ngốc đó , đã không còn chút sức mà còn muốn dỗ mỹ nhân , còn chút hơi sức bày đặt đứng dậy an ủi giờ thế nào ngã xuống trước mặt , hừ bây giờ xem đi bệnh viện có thành người thực vật nữa hay không . Cuộc đời mất một năm rưỡi mùi thuốc sát trùng thật không biết sợ là gì mà ,không biết tại sao mình lại làm việc cho tên thiếu chủ mê sắc này chứ , cứ tưởng hắn tu hành đắc đạo , ai ngờ cũng chính là ăn chay tạm thời a” Suy nghĩ của anh mặc áo đen

” Thiếu Phong ” tiếng cất đông thanh của những người có mặt bao gồm long thần , Lôi Thần , Long thần , vì chia nhau đi tìm Tiểu Băng nên bây giờ họ mới có thể đến

————————

“Anh là ai ” trên xe cấp cứu cô mới hỏi cái người mặt đen kia

” hì , thiếu phu nhân “

“tôi không phải thiếu phu nhân của anh ” nàng sắc bén nói

” sao này cũng phải , tôi là đồng tứ là người sau này sẽ bảo vệ cô ….tôi là một trong thập nhi cao thủ “

Thập nhị cao thủ đã từng nghe qua , cô chỉ nhíu mày một cái nhưng cũng không quan tâm , điều cô quan tâm giờ chỉ có hàn thiếu phong

***Nữ nhân này lúc mềm yếu lúc thật đáng sợ , chỉ đến lúc đυ.ng đến tâm tư cô ta nhất định sẽ không sống tốt , nhưng khi đánh gãy được tâm lí kia cô ấy chẳng khác gì tiểu khủng long . Thiếu Chủ coi như cậu yêu đúng người *** đồng tứ nghĩ

” Hì , Thiếu Phu Nhân , tôi xong chuyện đi trước à quên nói với Thiếu Chủ giùm tôi nếu muốn đổi chủ nhân cho chúng tôi cũng nên thông báo 1 tiếng , đừng như lần này xém nữa thách trách rồi ” sau đó hắn ta liền biến mất chỉ còn một chút sát khí hắn để lại

** tận cùng người bên cạnh em là người như thế nào , hàn thiếu phong em thuộc thế giới nào ***

Dù là câu hỏi thắc mắc nhưng chắc nàng nguyện ý cùng sống trong cái thế giới của hàn thiếu phong , vì nàng biết nàng yêu người này như sinh mạng rồi . Điểm yếu của nàng là Hàn Thần ,mạnh mẽ vì hàn thần và yếu đuối cũng do hàn thần , cả thế giới nàng gọi tắt là hàn thiếu phong

————————————————–

3000 lượt xem rồi , con số tròn trĩnh cảm ơn các bạn đọc giả đáng yêu …