Chương 47
CHAP 47 CHẠY ĐUA CÙNG TRUY ĐUỔIChiếc xe lao nhanh như tên về phía trước , nơi Dương Thần còn ngẫn ngơ vì thái độ của Trương Tiểu Băng
” Đừng ngăn cản tôi , nếu không tôi sẽ không khách khí với các em” Tai nghe của Lôi Thần truyền đến âm thanh lãnh đạm
Trương Tiểu Băng có phải cô ấy phát điên rồi không , rõ ràng đang thực hiện kế hoạch cho dù không muốn dừng lại thì cũng không nên liều mạng như thế . Trong mắt cô ngoài Hàn Thiếu Phong ra không quan tâm đến sinh mạng của người khác . Cô suy vô cùng là kẻ như thế nào mà có thể tàn độc như thế dù sau bọn họ cũng đã nhiều lần giúp cô . Cô là lấy oán báo ân ?
” Dừng lại Trương Tiểu Băng ” Bên này Long Thần la lớn
” Hạo Luân , xin lỗi em cô không còn cách nào khác “
Nhưng xe vẫn giữ vận tốc lao nhanh về phía bọn họ , Trương Tiểu Băng cô ấy thật sự đánh mất lý trí rồi
” Rầm” chiếc xe của cô lao nhanh vào xe của bọn thần .May mắn Lôi Thần đã kịp lúc nhảy ra cứu Dương Thần , Hoa Thần cùng Long Thần ở trong xe thương tích cũng không quá đáng kể . Trương Tiểu Băng sau cú va đập mạnh đầu đạp vào vô lăng , trán chỉ bị trấy sướt nhẹ mà máu chảy thành dòng . Sauk hi lấy lại được tỉnh táo nàng nhanh chóng lui xe , quẹo một bên và đi về phía trước . Sẵn tay vứt chiếc kính đã trang bị ra ngoài cửa xe. Thái độ tức giận
Màn Hình trong xe bỗng hiện lên hình ảnh Vương Vệ Trạch , hắn chỉ quấn mỗi một chiếc khăn , đứng trước bồn nước lớn đầy hoa hồng , hình như hắn đang chuẩn bị tắm rửa
” biểu hiện không tệ , học trò mà em cũng muốn gϊếŧ khẩu vị thật mặn đàn bà hư …hahaha “
“Tôi là làm theo lời ông , phải gỡ bom trên người em ấy xuống “
” được rồi “
Hắn gửi một file trên màn hình bom đã được gỡ xuống
” ông …lừa người ?” Tiểu Băng tức giận , trơn tròn mắt nhìn tên kia
“lừa , anh không hề lừa em , anh chỉ nói gỡ bom đâu nói sẽ gỡ bao nhiêu trái “
” mày ”
” giỏi lắm tiểu bảo bối , em mau đến đây anh đang chờ em ” đối với Tiểu Băng tức giận hắn cảm thấy ngày càng hứng , càng muốn hung hang cưng chiều nàng trên giường
Tiểu Băng một tí nhíu mày
” Thiếu Phong đang ở đâu “
” hừ , thằng nhóc vẫn đang an toàn , chỉ cần em đến đây làm anh thõa mãn , lập tức thả người “
” Tôi lấy gì để tin một tên súc sanh ?”
” bảo bối em có quyền được lựa chọn sao ?”
Tiểu Băng đâu phải không hiểu tình thế hiện tại , không nghe lời hắn thì mọi thứ cũng như đã chấm dứt . Nàng lần được lấy lại tinh thần , thở phào một cái đành phải liều mạng thôi vậy
—————————————
Từ lúc bọn thần rời đi , Kiều Hiểu Quân cùng Băng Thần đã xem video mà Vương Vệ Trạch gửi hàng chục lần , nhưng một manh mối cũng không tìm ra , lẫn quẩn vẫn là cái câu nói mấp máy của Hàn Thiếu Phong
” Hơi , đã là lần thứ 99 rồi xem muốn hoa cả mắt vẫn là những câu nói mấp máy không rõ chủ vị , ý vị trong câu của Hàn Thiếu Phong là gì ?” Kiều HIểu Quân Vương đôi vai , tinh thần có chút mệt mỏi
” Kiên nhẫn một chút , chúng ta xe lại một lần nữa “Băng Thần bĩnh tĩnh nói , cô không tinh cô không tìm được manh mối nào
” Tử Băng , cũng đã gần một trăm lần , vô dụng thôi chi bằng thực tế một chút trong chờ vào Tư vệ cùng những người khác “
” Hàn Thiếu Phong , cậu ấy không dễ thuận theo người khác thế đâu “
Câu nói này có quá nhiếu ý vị Hiểu Quân không thể hiểu được . Nhưng cô ấy quả thực kiên trì , lần nào xem lại cũng rất chú tâm , xem đến thuộc cả đoạn video rồi , cô ấy còn muốn xem gì nữa đây . Xem ra bọn trẻ này làm cảnh sat như cô phải vô cùng khâm phục , làm chuyện gì cũng kiên quyết là liều mạng đến vậy , dù là thức ngày đêm làm đến kiệt sức cũng không than vãn . Chuẩn bị tinh thần chấp hành nhiệm vụ 24/24 . là tinh anh trong các vị tinh anh
” Được rồi cô tiếp tục xem , tôi chuẩn bị chút thức uống và đồ ăn cho cô , dù sau cũng là bệnh nhân nên chú ý sức khỏe “
” Cảm ơn “
Cô ấy là đang cảm ơn sau , mặc dù có chút cảm giác kì quái rợn người , nhưng Kiều HIểu Quân cũng nở một nụ cười đáp trả ” không cần khách sáo”
Tử Băng gật đầu quay về công việc của mình , cho đến lần 113
Cô phát hiện thất một dấu hiệu đặc biệt trên chiếc tủ đằng sau Hàn Thần , tuy bị che khuất một chút nhưng vẫn thấy được kí hiệu đằng sau
” HTB ” Tử Băng ngẫm một hồi lâu ” đúng là nó HTB ” Tử Băng lại mở đoạn video coi lại một lần nữa để xác đinh nghe đến cái câu nói cuối cùng của Hàn Thiếu Phong
” rất …quen ..thuộc…thoải ..mái ” đó cái câu Hàn Thần gượm sức nói lên
” Là lơi đó ” Tử Băng như thét lên
” Tử Băng có chuyện gì sao ?”
” HIểu Quân tôi nghĩ tôi biết Hàn Thần đang ở đâu “
————————————–
Bọn thần bên kia từ từ cũng hồi phục tinh thần , va đập mạnh làm họ có xíu mơ màng và không ngờ Trương Tiểu Băng lại làm điều này . Bỗng có tiếng chuông điện thoại
” là băng thần gọi đến ” Hoa như ngọc cầm chiếc điện thoại bắt máy
” tình hình thế nào rồi “
” không khả thi , mất dấu cô giáo Trương “
” sao lại thành như thế “
” không rõ Vương Vệ Trạch nói gì với cô ấy , liều mạng đâm thẳng xe vào chúng tớ rồi bỏ đi ”
” Trên xe có bom cô ấy còn dám làm thế ?”
” Cô ấy như biến thành con người khác “
” bỏ qua chuyện đó tớ nghĩ tớ biết Hàn Thần đang ở đâu “
” Tử Băng mau nói “
” Khách sạn Hàn Thị “
“được bọn tớ lập tức đến đó ” Bọn Thần không có dư thời gian để hỏi vì sao Tử Băng biết với lại , bọn họ là có sự tin tưởng tuyệt đối với bạn bè của mình
” Không được , các cậu mau tìm cô giáo trương , tớ cùng Hiểu Quân tỷ sẽ đến đó “
” được , nhưng cậu đang bị thương , tớ và Long Thần sẽ qua giúp cậu “
” được hẹn gặp ở đó “
Cúp máy , Hoa Thần quay sang mọi người
” Băng Thần đã biết chỗ dấu Thiếu Phong , bọn tớ giờ qua hổ trở cậu ấy ,các cậu mau chóng tìm cô giáo trương “
“được “
Coi như là một sự cứu giúp của ông trời chăng , mạng Hàn Thiếu Phong không phải muốn lấy là lấy . Nhưng Trương Tiểu Băng cô ấy đang liều mạng ở nơi nào
—————————————–
Hiểu Quân cùng Băng Thần cũng đã lên xe đi đến chỗ Khác sạn của Hàn Thị . Mà tên này cũng thật hay ho dấu nơi nào không dấu mà lại là cái nơi đặc biết quen thuốc với Hàn Thiếu Phong , còn dưới sự cai quản của cậu ấy . Có phải hắn quá gan rồi không , hay nói cách khác nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất . Bọn thần mất mấy ngày liền cũng chẳng tìm ra được , còn để tổn thương binh lực nhiều thế kia
” Khách sạn Hàn Thị , Tử Băng ở đây có bao nhiêu cái , chúng ta nên đi cái nào “
” Hàn Thị chỉ xây một cái ngay thành phố này, ở phía đông biển ngoại ô “
” Là nơi duy nhất sau , xem ra cũng không làm khó mấy ”
” ừm ”
” mà này Tử Băng , làm sao cô biết cậu ấy ở đó mà còn chắc chắn như vậy ?”
” Dựa vào những điều tôi hiểu về cậu ấy ” Đúng thế cô là dựa trên suy đoán những cách Hàn Thiếu Phong sẽ làm , cùng nhau đã nhiều năm hiểu cậu ấy chút ít thì cô có thể , dù không phải tổng thể nhưng nó giúp ích rất nhiều
” hì , hay chỉ dạy cho tôi một chút manh mối đi “
” Trên chiếc tủ trong phòng có chữ HTB , Chính là kí hiệu của loại tủ được Hạ Thị bày bán năm ngoái , chính Hàn Thị đặt toàn bộ và chỉ có Hàn Thị mới có loại tủ đó “
” HTB..HTB…HTB” Kiều Hiểu Quân lẩm nhẩm một lát , sau lại thốt lên ” HTB…Hạ Tử Băng …em là tiểu thư của nhà họ Hạ ” lũ nhóc này toàn là nhân vật trong giới thượng lưu , con cái tỷ phú hèn gì bọn chùng có những thiết bị tối tân như thế
“ừm , chiếc tủ đó là thiết kế của tôi ” cũng nhờ đó là thiết kế của cô nên Hàn Thần mới đặt mua tất cả , còn kêu cô ấy kí tặng điền vào 3 chữ HTB ghi dấu . Nhờ thế ngày hôm nay cô mới có thể tìm ra cậu ấy .
Hàn Thiếu Phong quá là may mắn , chuyện khi xưa có thể cứu giúp chuyện hiện tại
Rất nhanh Tử Băng cùng Hiểu Quân đã đến được khách sạn Hàn Thị
” Chào tôi là thanh tra cao cấp tổ trọng án , hiện tại có nghi phạm đang ở đây tôi muốn cô cho tôi biết số phòng của hắn “
” xin lỗi thanh tra , xin hỏi cô có giấy khám xét “
” vì đây là nhiệm vụ cấp bách hiện tại không thể xin giấy khám xét “
” vậy xin lỗi cô , chúng tôi không thể cho cô biết thông tin khách hàn , Hàn Thị trước giờ giao lưu điều là ông chủ lớn có danh tiếng chúng tôi không thể tiết lộ thông tin ảnh hưởng “
” cô, hiện tại cảnh sát đang điều tra ” Kiều Hiểu Quân bực tức , là tập đoàn lớn thì sao không trợ giúp cảnh sát bắt người cũng chính là đồng lõa a
” Đừng trách họ , họ chỉ làm theo qui định “
” giờ chúng ta phải làm sau “
Một hồi sau hai thiếu nữ xinh đẹp giờ trở thành những cô lao công già nua rồi . Tài hóa trang của Băng Thần cũng không phải dạng vừa nha . Định bước vào cầu thang thì
“Này , hai cô kia dừng lại ” một anh bảo vệ bước tới hỏi , vì thấy hai người này khá xa lạ
” có chuyện gì sao ?”
” hai cô là người mới sao ?”
” vâng “
Anh ta nghi hoặc nhìn hai người , sau đó lại xem xét từ trên xuống dưới
” tên gì ?”
” Lưu ngọc hoa và trương khiết ” Tiểu Băng lục lội trí nhớ của mình nhớ ra hai người tùng gặp ở nơi này
Anh bảo vệ nâng bộ đàm gọi về tổng bộ điều tra
An ninh nơi đây thật tốt , nhưng giờ lại khiến Tử Băng một phen khó chịu
” các cô đi dọn phòng nào ?”
” D26A ” tên phòng của Hàn thị so với nơi khác vô cùng khác biệt
Nhưng anh bảo vệ khó tín vẫn chưa chịu cho cô qua
“quét vân tay đi ” đưa chiêc máy vân tay trước mặt hai người
Tử Băng hoàn toàn không sợ vì trong nội bộ có dấu vân tay của cô , nhưng còn Kiểu Hiểu Quân phải làm sau đây
Sau lượt Tử băng chính là Hiểu Quân cô chấm chậm đưa ngón tay về phía trước , nhưng một vật gì đó vô hình làm tay cô nặng trĩu và khó di chuyển
” mau lên ” anh bảo vệ nắm lấy tay cô đăt lên
” mau cho họ đi khách phòng D26A đag hối”
” được rồi mau đi “
Hiểu QUân thổi phào nhẹ nhỏm chưa bao giờ cô cảm giác mình như là gián điệp sắp bại lộ như thế này , nguy hiểm quá ma ơi . Hàn THị quỷ quái này bảo an nghiêm túc vậy làm gì chứ ? cô hứa sau khi trở về sẽ xin lệnh cấp trên lục tung Hàn Thị tìm ra manh mối gì đó , nếu họ phàm tội cô nhất định bắt , bắt mấy cái người này cùng cái tên cấp trên vô cùng cẩn thận đến biếи ŧɦái kia
Hì thật là người cô muốn bắt giờ lại là người cô muốn cứu đấy Kiểu nữ cảnh ạ
Nhưng vào được rồi , tìm được phòng lại là điều khó khăn a . Khách sạn có cỡ 1000 phòng các cô coi như là mò kim đáy bể
———————————-
Bên kia Lôi Thần đang loay hoay tìm nơi Trương Tiểu Băng đang đến nhưng cũng là vô phương trị . Định vị cô trên người cô ấy đã tháo xuống rồi , bọn họ bây giờ cũng là công dã tràn
” thế nào ” Dương Thần
” không có cách tìm thấy ” Lôi Thần
“thử nghĩ xem từ Nhuận Trạch Viên có thể hướng ra nơi nào ” Dương Thần
“Vùng biển phía nam ngoại ô , Khu nghĩ dương Trung Đông , Siêu Thị điện máy , trụ sở Hàn Thị ” ơ hay sau chuyện gì cũng liên quan đến Hàn Thị , Lôi Thần dò bản đồ đó là những nơi Tiểu Băng có thể đi từ Nhuận Trạch viên , nhưng những nơi đó cũng có thể rẽ sang hướng khác
” Lúc này cô ấy có nói là Khu nghĩ dưỡng gì đó ?”
” Trung Đông ” cả hai đồng thanh
Đành phải đánh liều thôi , giờ chỉ còn cách suy đoán mong sẽ không có bất cứ ai xảy ra chuyện gì
———————————
Bên kia thì Long Thần cùng Hoa Thần cũng đã tới nơi , khác với cục diện của Băng Thần cùng Hiểu Quân đang lục lội từng phòng từ lầu 1 đền lầu 39 thì Long Thần cùng Hoa Thần có một cục diện khá im ái
” Tổng Tài muốn tìm người tên Vương Vệ Trạch hắn có thuê phòng ở đây ?” Long Thần đưa ra một tấm thể bạch kim hình như chính là danh thϊếp của Hàn Thiếu Phong
” Chúng tôi tra ngay ạ ” nhân viên lúc đó thoát ngẫn ngơ đây là lần đầu tiên được thất tấm thẻ đó ngoài thực tế, bởi thứ họ nhận được chỉ là tấm hình in trên giấy bảo người có tấm thẻ đó là tổng tài của họ . Còn mặt mũi của vị tổng tài huyền thoại như thế nào vẫn không rõ , ai ngờ hôm nay lại có người dùng tấm thẻ đó đến tìm người chứ , nếu không mau làm việc có phải sẽ không còn việc gì để làm sao?
” hiện tại danh sách không có ai tên đó ạ “
Hoa Thần có tí nhíu mày ” thế có ai tên Vương An An “
” thật ngại cũng không có ạ ”
” Bọn họ chắc cũng không điên đến mức , dùng tên thật ” Long Thần
Sau đó hoa thần lấy ra một tấm ảnh đưa cho nhân viên
” Cô có nhận ra một trong số người này đến đây thuê phòng ”
” Xin lỗi ạ , khách hàng hàng ngày có khoảng trăm người , tôi không thể nhớ”
“ầy , vậy cô có thể dẫn tôi đến phòng máy một chút ” Hoa Thần nhìn lên camera nói
” nhưng ” cô nhân viên còn hơi do dự
” Hàn tổng của chúng ta hình như thích một người mau lẹ hơn đấy”
” ơ , vâng tôi dẫn đến ngay ” nhắc đến Hàn Thiếu Phong cô nhân viên một chút run , vì cũng nghe được một chút lịch sử của tổng tài đại nhân
Trọng người thì có trọng người , nhưng vô dụng thì đừng hồng có việc trong cái nước này, chính là diệt cỏ tận gốc . Cái đó cũng không do Thiếu Phong làm toàn nói ác và đồn thoải , bởi Hàn Thiếu Phong không quan tâm đến những chuyện đó , cơ hội gặp mặt còn chưa có ở đó nói đến việc đuổi nhân viên
Hoa Thần cùng Long Thần vào phòng máy quan sát một lúc thì phát hiện Hiểu Quân cùng BăngThần , hóa trang này Hoa Thần nhiều lần thấy qua nên dễ nhận ra . Đồng thời cũng tìm thấy được Vương An An vào phòng nào
” Băng Thần , vương An An ở 88E88 “
Băng Thần nghe báo tin liền cùng Hiểu Quân đến , Long Thần cùng Hoa Thần sau khi lấy thẻ phòng cũng mau đến . Bốn người trực chờ trước cửa , nghe một chút âm thanh ở trong
” Mau ăn chút gì , đã mấy ngày không ăn ” đó là tiếng của Vương An An
Hồi trả lại cô ấy là im lặng
” em là đang giận sao , đừng cứng đầu nữa …..”
Vẫn là âm thanh trầm tĩnh của người kia
” Hàn Thiếu Phong , đừng nghĩ tôi thật sự thích em mà tưởng rằng mình có thể toàn mạng , anh tôi đã nói một khi Huyết lệ vào trong tay , em cùng vơi Trương Tiểu Băng điều phải chết . Hừ , nếu em ngoan ngoãn một chút tôi liền cầu xin cho em sống “
Nhận được lại cũng chính là sự khinh bỉ của người kia … lạnh lùng như tận đỉnh băng sơn … ánh mắt chính là vô tâm ,vô cảm không quản
Bên ngoài đúng lúc có 4 tên vệ sĩ đi tuần đến , nhanh gọn lẹ bị Long Thân , Bang Thần , Hiểu QUân hạ …Hoa Thần chỉ xem góp vui
Nghe có tiếng động bên ngoài , những tên vệ sĩ bên trong bắt đầu giơ súng , Vương An An cầm một cây súng ngắn ra mở cửa
“cạch ” không thấy ai cả
Ngay lúc đó Hiểu Quân cho ả một cú đạp bay vào trong , Hoa Thần cùng Long Thần phía sau bắn yểm trợ
“đùng , đùng ,đùng ”
Tiếng súng âm vang đạn bay loạn xa , rất nhanh mấy tên vệ sĩ điều gục dưới sàn
” Kiều cảnh quan , thật khâm phục tài thiện xạ “
” quá khen” Hiểu QUân thỏi đầu súng bước vào trong , chỉa súng vào đầu Vương An An
“Hàn Thần ” Băng Thần thoát một tiếng đầy đau thương gọi tên người kia , bước đến cởi trói tay run run ” sau lại ra nông nổi này “
Cô cảm thấy đau lòng , tim như bị khứa ra từng mảnh . Hàn Thiếu Phong từ lúc khi cô nhận thức chưa bao giờ ra cái tình trạng này . Một vết thương nhỏ cũng không , muốn làm hại cậu ấy ắc hẵn cũng phải mấy chục tên sát thủ hàng đầu thế giới nhưng giờ thì sao …chỉ vì một người bản thân không cầu chút niềm thương xót …..