Nữ Nhân Của Hoàng Hậu

Chương 25

Chương 25
Thấm thoát thời gian ba tháng cũng trôi qua, khoảng thời gian ấy Duệ Dung luôn bồi tiếp Thiên Băng và Hoàng hậu, nếu sáng ở bên người này thì tối sẽ bên người kia, hạnh phúc tuy bên nhau ngắn ngủi nhưng họ cũng vui vẻ giữ lấy. Khi sáng sớm Duệ Dung đã ở sau hậu viện luyện võ, bỗng một bóng đen đáp xuống quỳ dưới chân nàng "Chủ tử, ta nghe bên ngoài nói Hoàng thượng sắp hồi cung rồi, người dự định làm gì tiếp theo?" , "Đợi hắn hồi cung rồi sẽ tính tiếp, ta vẫn chưa vội, ngươi cứ báo với phụ thân không cần nóng lòng, đến gần ta sẽ nói với ngươi. Tiểu Tước Tử, ngươi xem mấy bài võ này của ta thế nào rồi có tiến bộ không?" bóng đen tên Tiểu Tước Tử ngẩng đầu nhìn Duệ Dung đánh võ quan sát kỹ càng sau mới nói "Chủ tử người đã có tiến bộ, do vào nơi cung đình này lâu quá, người không thường xuyên luyện võ nên nội lực không nhiều" , "Ta đã biết, ngươi nhớ gửi lời phụ thân khi ta thoát khỏi đây ta sẽ về thăm hắn. Được rồi, ngươi lui ra đi, cẩn thận một chút." chờ Tiểu Tước Tử biến mất, Duệ Dung cũng đi ra khỏi hậu viện.

 Duệ Dung đang ngồi đọc sách thì Yến Vân tiến vào bưng một khay bước vào "Chủ tử, Hoàng hậu ban cho người một chén tổ yến hầm sen này, người thử một ít đi!" , Duệ Dung buông sách xuống "Bưng lại đây" nàng tiếp nhận chén yến thơm phức khẽ cười, nàng ấy cứ tẩm bổ mình thế này mãi chẳng mấy chốc mình sẽ lăn ra mất, nàng lúc nào có món mới đều cho người bưng sang đây thật là nàng ấy quá đầy đủ, nàng không thể cho nàng ấy gì ngoài tình cảm. Yến Vân thấy nàng ăn xong yến liền tiến lại rót chén trà đưa nàng lại tiếp nhận chén yến, thuận miệng nói "Chủ tử, ta nghe sáng nay cung nhân bàn tán Hoàng thượng đi vi hành đã về" , "Ân, ta đã biết, ngươi học ai lại để tâm bát quái rồi" Yến Vân nghe vậy đỏ mặt cúi đầu hai tay xoắn lại "Nô tỳ , nô tỳ..." Yến Văn nặn nửa ngày trời vẫn không biết trả lời thế nào "Ta trêu ngươi chút thôi, sao lại thẹn thùng như vậy. Nên nhớ bát quái nhưng đừng để bị ảnh hưởng cái tính xấu đó quá nặng" Yến Vân vội ngoan ngoãn gật đầu, Duệ Dung nhìn dáng vẻ tiểu cô nương nghe lời thì cũng vui vẻ cười "Tiểu Vân, ngươi có muốn học chữ không?" Duệ Dung biết cung nhân trong này nếu không có chức trách cao thì hoàn toàn là mù chữ, nàng dự định mang Yến Vân theo nên cũng không muốn nàng thiệt thòi theo "Chủ tử, ta rất muốn học, từ bé vào trong đây, ta chỉ làm việc chưa hề biết chữ, chỉ gặp người mới đặt tên cho ta hay nhất đến giờ ta nghe...người sẽ dạy ta sao?" , "Đương nhiên, ngươi ngồi xuống đi ta sẽ bắt đầu dạy ngươi, việc hôm nay của ngươi giao cho người khác đi, hôm nay ta rãnh rỗi sẽ nhàm chán liền bây giờ đi" Yến Vân ngoan ngoãn ngồi xuống đối diện Duệ Dung,lúc trước Duệ Dung đối xử nàng thoải mái hơn nên nàng không còn do dự mà thành thật nghe lời trừ khi có người ngoài nàng mới tuân theo quy củ.

 Hoàng thượng hồi cung vài ngày thì Duệ Dung cũng phải đến gặp hắn có lệ như bao người khác, mặc dù không muốn cũng vẫn phải đi, nói chuyện hỏi thăm sức khỏe, chuyến vi hành thuận lợi  của hắn thì nàng chỉ nói vài câu thì xin lui ra, nàng không quan tâm việc triều chính của hắn là mấy. Hoàng thượng hồi cung nên tổ chức gia yến, việc náo nhiệt này mọi phi tần ở hậu cung đều vui vẻ vì được dịp gặp long nhan tranh sủng nàng vẫn lạnh nhạt như thường. Buổi tối, mọi con đường trong cung đều đã thắp sáng, các phi tần cho đến cung nhân đều vui vẻ nên không khí náo nhiệt hẳn, Duệ Dung vẫn như cũ vận một bộ cung bào bạch y, đi đến nơi thì đã khá đầy đủ tất cả, nàng không thích náo nhiệt nên đến trễ hơn nhiều người, nàng tìm nơi của mình thì được Yến Vân dìu ngồi xuống, Yến Vân sau khi dìu nàng xong thì lui ra đứng sau lưng nàng. Duệ Dung quan sát xung quanh, hôm nay đặc biệt chỗ Hoàng thượng không một chỗ cho Hoàng hậu bên tay trái mà còn cái khác bên tay phải nàng không biết nhân vật này là ai, nàng cũng không rảnh suy đoán, nàng chào hỏi Hoàng quý phi hoặc vài mỹ nhân, tài nhân hỏi thăm nàng thì nàng cũng chẳng nói gì nhiều.

 Ngoài cửa đã có tiếng thét của thái giám vang lên "Hoàng thượng, Hoàng hậu giá lâm" , mọi người liền đứng lên hành lễ "Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Hoàng hậu thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế" , "Được rồi chúng ái phi bình thân" Duệ Dung ngước lên nhìn Hoàng thượng một bên long bào vàng chói lọi, Hoàng hậu một bên cung bào đỏ thẫm, phải nói hai người đi chung thật rất xứng. Duệ Dung nhìn thấy Hoàng hậu dư quang nhìn sang mình thì vội chuyển tầm nhìn sang hướng khác, Hoàng hậu thấy Duệ Dung có tránh né mình có chút không vui nhưng trên môi vẫn nở nụ cười như thường đẹp tráng lệ. Khi tất cả đã ngồi, Duệ Dung để ý chỗ ngồi kia còn trống cũng dời tầm nhìn sang ly rượu trong tay mình, nàng có dự cảm không tốt, không khí đã đàn ca múa hát vui vẻ, Hoàng thượng đã có chút say lúc này hắn lại ra lệnh "Lý tổng quản, cho mời người vào được rồi" Lý tổng quản đi ra khỏi cửa cung một lúc, sau quay lại đứng chỗ cửa cung cất giọng già nua của mình vang lên "Nam Cung Hoàng hậu tới" lúc này mọi người đều dồn ánh mắt về phía cánh cửa, Duệ Dung bóp chặt ly rượu trên tay, không hề biết gần do tác động trong tay quá lớn mà làm bị vỡ, nước rượu chảy xuống cung bào, kèm theo là vài vệt đỏ do bị vết cắt đâm vào lòng bàn tay.