Chương 21
Trong mơ màng Duệ Dung cảm thấy khó thở như bị cái gì đè nén, nàng cố mở mắt ra ánh sáng mặt trời xuyên qua làm nàng phải nhíu lại rồi dần thích ứng, đến khi nhìn kỹ thì nàng hoảng hốt, Hoàng hậu đang nằm đè trên người nàng, đầu lại gục vào vai nàng thật là muốn đẩy ngã con người này ngay lập tức. Nàng ôm nàng ta vào lòng rồi xoay đặt lại vị trí kế bên nhưng nàng bị mắc mưu kế của người nào đó rồi, người kia câu cổ nàng gần sát mặt mình, sau lại từ từ mở mắt ra nở nụ cười mị hoặc "Dung nhi, sáng sớm đã muốn ta đặt dưới thân sao?" nghe được lời này mặt đã muốn xuất huyết, cái này là chuyện ngoài dự liệu của nàng, không ngờ nàng ta giả ngủ "Ta...ta nào có" nói rồi giãy dụa muốn thoát nhưng lại bị người kia câu cổ mạnh xuống hôn lên môi nàng, trắng trợn bị cưỡng hôn, nàng trừng lớn mắt kinh ngạc, nàng biết đây không phải đầu tiên bị người này đối xử như vậy. Nàng liền dừng việc giãy dụa hay ngây người mà là cho một tay đi loạn khắp cơ thể nàng tay kia luồn vào trung y mà xoa nắn trước ngực của người đó. Người đó liền run rẩy tách môi đang hôn ra mà muốn rêи ɾỉ , sức lực liền xụi lơ theo động tác của Duệ Dung, điểm yếu của nàng là bị Duệ Dung tác động, bàn tay như châm lửa trên cơ thể làm nàng vô lực. Duệ Dung thấy nàng buông ra thì cũng dừng động tác vội vã đứng dậy, mặc dù có chút động dục nhưng nàng phải kìm nén, nàng nghĩ sớm muộn ở chung với người này cũng như lửa gần rơm rồi, chỉnh trang mặc lại y phục sau đó cho gọi cung nữ vào hầu hạ mặc kệ người trên giường nhìn nàng bằng ánh mắt ai oán. Hôm nay nàng ở lại với Hoàng hậu, sợ người này lại bỏ ăn bỏ uống mình ở lại với nàng ngày càng dài đi, nàng ta cỡ nửa tháng nữa chắc sẽ khôi phục tốt rồi cũng là lúc nàng được gặp Băng nhi, những hoạt động hằng ngày của nàng như đọc sách hay luyện thư pháp, nàng đều sai mấy cung nữ đem vào phòng. Đến bữa thì nàng sẽ dùng cơm với Hoàng hậu, uống thuốc thì nàng phải uy nàng ấy mới chịu uống, tối thì bị nàng ấy chui vào lòng ngủ, ngày qua ngày thành một thói quen, nàng ta cũng ngày ngày bám nàng không buông. Nếu nàng đọc sách nàng ta sẽ ngồi trên đùi Duệ Dung câu cổ nàng, tựa đầu vào vai nàng. Nếu nàng luyện thư pháp nàng ta sẽ ôm nàng từ sau, hai cỗ mềm mại kia áp vào lưng nàng, môi kề sát tai Duệ Dung thổi nhiệt khí, nàng gần như phải cố gắng là kìm nén mà không thể ngăn cản, nàng ấy lại càng ngày lộng hành tư thế có bao nhiêu ái muội thì liền có bao nhiêu ái muội.
Đến một đêm, khi Duệ Dung chui vào chăn thì thấy người kia nằm ở góc trong thật xa tưởng gần nàng ấy đã ngủ, nàng nằm xuống xoay lưng lại, chốc lát lại bị nàng ta ôm lấy "Sao lại không ôm ta ngủ? Có biết ta lạnh lắm không?" lúc này tay Hoàng hậu vuốt ve gương mặt Duệ Dung, chân thì cuốn lấy chân Duệ Dung. Lúc này mới cảm nhận được nàng ta chỉ mặc còn lại cái yếm và tiết khố, Duệ Dung chỉ có thể nhắm mắt tụng kinh trong đầu sắc tắc thị không, không tắc thị sắc, nàng không dám quay lại sợ không thể thoát khỏi đêm nay. Nhưng người kia đâu dễ cho nàng nằm im như vậy, nàng nắm chặt vai Duệ Dung xoay qua, bản thân thì đã leo lên ngồi trên bụng Duệ Dung ra lệnh "Mở mắt ra nhìn ta" Duệ Dung lại cảm thấy lông tơ đã dựng đứng lên hết rồi, Hoàng hậu lại kề sát tai Duệ Dung thổi khí "Sao? Sợ thấy ta nên không kìm lòng được nên chẳng dám mở mắt ra có phải không ?" , "Ta nào không dám" nàng mở mắt ra nhìn người kia, người kia nở nụ cười quyến rũ như hút linh hồn Duệ Dung vào chìm đắm trong đấy.
Hoàng hậu từ từ giải khai trung y của Duệ Dung chỉ chừa lại duy nhất cái yếm và tiết khố nàng mới dừng động tác, Hoàng hậu hạ thấp đầu bắt đầu nhấm nháp đôi môi kia, hôn lên mạnh mẽ chiếm đoạt tách hàm Duệ Dung mà đυ.ng chạm cái lưỡi kia, mặc dù không được đáp lại nhưng vẫn không muốn rút ra, nàng lấy hai tay Duệ Dung một cái đặt ở mông mình một cái ở trước ngực mà xoa nắn, nếu đêm nay nàng không muốn chiếm mình vậy mình tự lấy tay chân Duệ Dung mà thỏa mãn vậy. Duệ Dung thấy nàng ta nhiệt tình như vậy nhưng vẫn bình tĩnh xem nàng ta làm gì tiếp theo mặc dù lửa trong nàng đã hừng hực, có ai nhìn mỹ nhân dâng hiến tới miệng mà không thèm. Hoàng hậu luồn hai tay ra sau cởi yếm vứt sang một bên rồi lần xuống cởi tiết khố ném chung một chỗ với cái yếm. Tiếp tục cúi đầu xuống hôn Duệ Dung còn dưới hạ thân đang không ngừng cọ sát với cái đùi của Duệ Dung làm nó ướt nhẹp, Duệ Dung đó giờ không nghĩ tận mắt chứng kiến mỹ nhân thủ da^ʍ lại mang tư vị kỳ lạ tới như vậy.
Duệ Dung thấy nàng cao trào lần đầu đã nằm gục trên người mình, nàng đưa môi kề sát tai nàng ta hỏi "Khi ngươi làm như vậy? Ngươi nghĩ đến ta hay nghĩ đến Hoàng thượng đây,ân?" Hoàng hậu lúc này có chút không tin nhìn con người này, lời này là nàng ấy nói thật sao? Không lẽ nàng không biết nàng yêu nàng ấy bao nhiêu sao? Không lẽ nàng ấy không biết, nàng phải tỏ vẻ như vậy mới bảo vệ được nàng? Hay là nàng tự mình đa tình? Nàng muốn phản bác nhưng lại thay vào đó là tiếng rêи ɾỉ "Ân...a...ân" đôi tay Duệ Dung đang cọ vào động hoa đế của nàng khiến nàng tê liệt. Duệ Dung xoay người đặt nàng dưới thân, cúi xuống hôn lên môi nàng ngăn chặn tiếng rêи ɾỉ, một tay khác xoa nắn nơi mềm mại trước ngực, tay kia vẫn ở dưới hạ thân ma sát. Hoàng hậu trong lòng hơi bất ngờ với hành động này của Duệ Dung nhưng nàng vẫn nghênh hợp động tác uốn éo vòng eo, hai chân cuốn lấy hông , tay thì cởi yếm với tiết khố của nàng.
Duệ Dung dời môi xuống cổ nàng mυ'ŧ mạnh để lại vết đỏ tím biết nàng đau nhưng không tránh được việc nàng muốn thô bạo với nàng ấy, trên tay lại tăng lực xoa nắn vặn vẹo bầu ngực, môi lại dời xuống cắn lấy hạt hồng đậu đang dựng đứng kia rồi liếʍ lấy "Ân....đau...ân...nhẹ...ta..." nàng chưa nói được đã bị Duệ Dung lấy mấy ngón tay đút vào miệng nàng không để nàng nói chuyện, hoa đế đã sưng cứng tay nàng dời xuống động khẩu kia mà lướt vòng quanh ở ngoài mà không chịu vào, nàng muốn tra tấn người này, làm người này khổ sở vậy "Sao muốn không? Xem xem này đã ướt hết rồi?" vừa nói vừa đưa tay ra trước mặt Hoàng hậu, nàng lấy ta kia ra khỏi miệng Hoàng hậu để cho nàng ấy thở, nàng ấy dù đau vẫn không dám cắn tay nàng, thật là làm cho người ta thương xót. Hoàng hậu chỉ thở hổn hển, ánh mắt mê ly nhìn Duệ Dung, Duệ Dung lại đưa tay lả lướt lại động khẩu "Nói ta nghe muốn hay không?" , "Muốn...ân...muốn ta...ân..." lúc này Duệ Dung mới đưa ngón tay vào từ từ là một ngón sau lại thành ba ngón tay, không cần biết nàng ta có đau hay không Duệ Dung gia tăng tốc độ mạnh mẽ tiến vào, Hoàng hậu dù đau đớn nhưng vẫn không la hét mà chỉ cắn môi chịu đựng, đôi tay thì giữ lấy cánh tay Duệ Dung đang trong thân thể mình. Duệ Dung như mất đi lý trí để lại trên người Hoàng hậu vô số vết bầm tím, nàng tự hỏi sao nàng lại không thể ôn nhu với nàng ấy mà lại muốn bạo hành thân thể nàng, cảm nhận bên trong Hoàng hậu đang co rút lại Duệ Dung lại càng đưa đẩy nhanh hơn, sau Hoàng hậu ngất đi Duệ Dung mới lấy tay ra, kéo theo đó là dịch chảy và máu, môi nàng cũng bị chính nàng cắn nát.
Duệ Dung lúc này tỉnh táo lại mới thấy mình là bị điên rồi hành hạ nàng ấy như vậy, nàng mặc lại y phục ra ngoài sai nô tỳ mang nước ấm vào tự mình lau cơ thể cho nàng, nhìn nơi hạ thể của nàng đã sưng tấy động khẩu lại chảy máu, nàng tự tát mình mấy cái, đầu nàng xoay mòng mòng chóng mặt, nàng lắc cho thanh tỉnh lại, lau hết chậu này lại đổi chậu khác. Sau mới thay khăn trải giường khác, mặc lại trung y mới cho nàng, nhìn đôi môi kia đã đông máu lại Duệ Dung cúi xuống hôn lên môi nàng liếʍ láp lại đôi môi kia một chút, nàng mới vén tóc nàng sang thái dương, hôn lên trán nàng, nhích lại gần kéo nhẹ nàng ôm vào lòng, mới tiến vào giấc ngủ.