Chương 19
Trời tờ mờ sáng Duệ Dung từ từ thức dậy vốn không muốn nửa đêm lại thấy Hoàng hậu lại sốt nên nằm cạnh nàng tiện thể chăm sóc, thấy nàng vẫn nằm yên tĩnh như cũ, nàng mới ngồi dậy ra ngoài phân phó cho cung nữ hầu hạ Hoàng hậu sắp xếp ghế nằm lại còn bản thân ra ngoài hậu viện luyện một ít võ công tuy không có nội công nhưng có thể rèn luyện thân thể, suốt ba tháng nàng mới biết bên cạnh có tên thái giám là do người nhà nàng phân phó vào cung hầu hạ bảo vệ nàng sau sự việc thích khách kia, khi thấy mặt trời đã hiện rõ nàng mới đi tắm rửa thay y phục. Đi vào tẩm cung thì mấy cung nữ cũng đã hầu hạ Hoàng hậu xong, nàng vẫn như cũ ngồi một bên nhàn hạ uống trà, một bên thì chuyên chú đọc sách, bỗng giọng nói của tên thái giám lanh lãnh vang lên "Hoàng thượng giá lâm" trong lòng nàng thì nghĩ hắn nói hôm nay đi sao còn qua đây thấy cũng khó hiểu nhưng vẫn đứng lên hành lễ, Hoàng thượng bước vào thấy nàng hành lễ thì vội nâng kêu miễn "Được rồi, ta đến đây chỉ xem Hoàng hậu một tí, tối nay sẽ khởi hành phiền nàng lo lắng cho Hoàng hậu rồi" nàng chỉ mỉm cười "Hầu hạ Hoàng hậu đâu phiền, Hoàng thượng đừng lo lắng" hắn gật đầu tỏ vẻ hài lòng "Nàng cứ tiếp tục việc của mình đi, ta sang nhìn nàng" xong thì hắn quay đi ngồi bên mép giường nhìn Hoàng hậu nhu tình, Duệ Dung cũng mặc kệ hắn quay sang đọc sách. Sau nửa khắc, có giọng nói yếu ớt khàn khàn "Nước...nước..." Hoàng thượng thấy nàng tỉnh thì hét toáng lên truyền thái y vào, còn bản thân thì nắm tay nàng, thấy nàng tỉnh thì Duệ dung cũng buông sách xuống đứng dậy rót chén trà đưa cho Hoàng thượng uy nàng uống, hắn cho Hoàng hậu dựa vào người, rồi từ từ uy nàng, ôn nhu nói "Nước đây, nàng uống từ từ thôi!" . Thái y cũng tới bắt mạch cho nàng "Thưa Hoàng thượng, Hoàng hậu chỉ cần bồi bổ thì thân thể sẽ ổn định trở lại, thần sẽ kê đơn cho người đi sắc" Hoàng thượng vẫn để nàng dựa vào hắn rồi cho lui tất cả ra chỉ trừ Duệ Dung lại với hai người họ. Duệ Dung thầm than sao hắn hay để nàng nhìn cảnh tình chàng ý thϊếp thế không biết làm nàng nhớ Băng nhi của nàng. Hoàng hậu cũng từ từ mở mắt, nhận ra mình đang nằm trong cái ôm nhìn thấy Hoàng thượng thì có chút mất mát nhưng liền thay vào đó vẻ mặt vui vẻ "Hóa ra Hoàng thượng luôn ở đây với thϊếp" , hắn ôn nhu hôn lên trán nàng "Tất nhiên ta sẽ luôn ở đây với nàng" lại ôm nàng vào lòng , Duệ Dung thầm lật bàn trong lòng cảnh gì đây, vâng hắn luôn ở đây nàng nhàn nhạt cười lạnh chẳng có tư vị gì.
Duệ Dung thấy ở đây chẳng vui gì nàng muốn sang gặp Băng nhi củ nàng nếu nàng ấy tỉnh rồi thì nàng không cần ở đây làm gì "Hoàng thượng, Hoàng hậu đã tỉnh vậy hai người tiếp tục trò chuyện, thần thϊếp có thể về tẩm cung mình được không?" Hoàng hậu nghe tiếng nàng nói mới giật mình mới thấy nàng đứng sau lưng Hoàng thượng nàng thì nép vào lòng hắn không hề thấy nàng, trong lòng lại rối bời, nhìn chằm chằm nàng, Hoàng thượng nghe thế thì lại cười "Được rồi nàng cứ trước về tẩm cung nghỉ ngơi đi" Duệ Dung nghe vậy gật đầu bước đi ra ngoài thì Hoàng hậu lại lên tiếng "Khoan đã, nàng cứ ở đây nghỉ ngơi đi" "Ta nghĩ lạ nơi có chút không quen vẫn là nên về tẩm cung, cảm tạ Hoàng hậu lo lắng" Duệ Dung nhàn nhạt liếc nhìn Hoàng hậu, nàng còn chút nữa là ra khỏi rồi nhưng Hoàng hậu nào dễ cho nàng đi "Hoàng thượng, thϊếp vừa tỉnh có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, Hoàng thượng có thể cho Cẩn phi ở lại bên cạnh bồi không?" Duệ Dung nghe vậy thì nhíu chặt mày lại rất nhanh dãn ra, Hoàng thượng nghe vậy thì cũng nhớ chính sự "Vậy nàng nghỉ ngơi đi, ta cũng phải về lo chính sự khoảng thời gian sau ta không ở trong cung nên phiền nàng quản lý hậu cũng giúp trẫm, về phần Cẩn phi làm phiền nàng ở lại bồi Hoàng hậu đi về sau trẫm sẽ ban thưởng cho nàng về phần công này" , "Vậy thần thϊếp ở đây là được rồi, phần ban thưởng thϊếp đã có nhiều rồi Hoàng thượng không cần ban thưởng đâu" hắn cười vui vẻ, quay qua ôm Hoàng hậu hôn nàng một cái rồi đi Hoàng hậu lại mặt lại đỏ bừng xong thì đứng dậy đi ra ngoài. Duệ Dung hành lễ cũng không quan tâm người trên giường vẫn nhìn mình đi đến bàn cầm cuốn sách vẫn còn đọc dở dang đi ra ngoài bỏ lại một câu "Hoàng hậu vẫn là nghỉ ngơi đi, ta sang thư phòng ta sẽ phân phó người vào hầu hạ người" , ra ngoài dặn dò cung nữ xong thì cũng đi thư phòng không nhìn một lần đến người kia ra sao, người kia chỉ biết cười khổ.