Nữ Nhân Của Hoàng Hậu

Chương 10

Chương 10
Duệ Dung thầm kêu khổ trong lòng nhưng vẫn phải miễn cưỡng mặc vào, sau đó mới ngước lên nhìn nàng chờ nàng phán xét. Nàng nhìn từ đầu tới cuối mới điều tiết lại biểu cảm giận dữ lúc nãy, đúng là nàng lẹ quá đi, sau một hồi nàng mới nói tiếp "Thân thể ngươi sao rồi?" , "Thân thể đã ổn lại được một ít rồi chắc có lẽ sẽ dưỡng thêm vài ngày nữa". Nàng lúc này lại đi tới bên tai Duệ Dung thỏ thẻ "Tối nay ta sẽ qua bên ngươi!" , Duệ Dung chỉ đáp lại một cái gật đầu. Sau đó thì nàng rời đi, Duệ Dung cũng quay về tẩm cung. 

Về tới phòng thì phân phó giao hết việc cho tiểu Vân chuẩn bị một chút để tiếp đón Hoàng hậu, sau cũng chẳng bận tâm gì nhiều, sai Yến Vân mang một ít canh hầm tẩm bổ và than bỏ vào giỏ sách rồi hướng đi đường đến lãnh cung, tranh thủ khi còn sớm qua gặp Thiên Băng để tối lại không thể đi. Bước tới phòng Thiên Băng, Duệ Dung gõ cửa vài cái rồi nói "Băng nhi, ta đến thăm nàng đây, mở cửa được không?" bên trong truyền ra im lặng, sau cánh cửa được mở ra vẫn thân ảnh màu trắng xuất hiện, nép qua một bên cho Duệ Dung bước vào, sau thì đóng cửa lại. Duệ Dung kéo ghế cho nàng rồi, đem than trong giỏ ra đi đốt lên sưởi cho căn phòng, sau mới kéo ghế cho mình ngồi cạnh Thiên Băng rồi lấy canh hầm tẩm bổ còn nóng ra, múc cho nàng một chén nhỏ đưa đến cho nàng, rồi tự múc cho mình một chén. 

Làm xong hết động tác mới nhìn nàng "Có mấy ngày không gặp nàng, nàng lại gầy thêm rồi, ta đem theo một ít canh hầm lại tẩm bổ cho nàng đây, nàng uống đi kẻo để lát nữa sẽ nguội!". Thiên Băng nãy giờ không nói một lời nãy giờ vẫn quan sát Duệ Dung nhất cử nhất động, sau mới nói "Ngươi gầy đi một ít, thân thể ngươi đã khỏe hơn chưa?" , "Nàng yên tâm ta đã khỏe lại rồi, không cần lo lắng." . Cầm chén canh lên ý muốn uy cho Thiên Băng thấy nàng má hồng hồng từ chối cũng không ép nàng, đưa cho nàng chén canh rồi cũng tự uống chén canh của mình.

 Nói chuyện với nàng một chút thì trời cũng đã chuyển tối, Duệ Dung thấy cũng không còn sớm nữa "Ta phải về rồi nàng cũng nghỉ ngơi sớm đi, mai ta lại sẽ lại mang cho nàng vài món tự ta làm nha!" , Thiên Băng không nói gì chỉ gật đầu sau lại thấy áo choàng mới của Duệ Dung mới nhớ tới áo choàng lần trước Duệ Dung định đem đưa lại cho nàng thì bị nàng ngăn lại bảo cứ giữ để dùng, nói một hồi nàng mới chịu giữ lại, xong quay lưng ra cửa đi ra, lại quay đầu vẫy vẫy tay với nàng, làm nàng đang nhìn Duệ Dung cũng bật cười. 

Đến tẩm cung việc đầu tiên về tẩm cung là tắm rửa, ngâm mình trong nước nóng làm Duệ Dung khoan khoái không ít. Xong, cũng đã đói bụng nhưng phải đợi Hoàng hậu qua mới sai người đem lên được, ngồi trong thư phòng đọc sách cũng không lộ vẻ chờ mong gì. yến Vân thấy Duệ Dung như vậy cũng thắc mắc "Chủ tử, ngài không bận tâm hay lo lắng việc Hoàng hậu qua đây tối nay sao?" thường thân phận như nàng không có quyền hỏi chủ tử nhưng Duệ Dung đối đãi nàng như tỷ muội nên nàng cũng lo lắng quan tâm cho Duệ Dung rất nhiều. Nhưng Duệ Dung chỉ nhàn nhạt đáp lại "Tới hay không tới thì có quan hệ gì đâu" , ngồi đợi nàng hơn nửa canh giờ mới có thị nữ vào báo là nàng không đến do có Hoàng thượng ngủ lại, Duệ Dung thầm cười trong lòng. 

Sai người đem tất cả đồ ăn lên, ngồi nhìn cỗ đồ ăn đặc sắc bụng đã đánh trống kêu hồi, liền cầm đũa lên nhưng thấy nhiều món như vậy ăn một mình cũng không vui, liền kêu Yến Vân ngồi xuống cùng ăn, tiểu Vân thụ nhược kinh nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi ăn. Buổi tối leo lên giường thì bao nhiêu mệt mỏi cũng được giải tỏa, nằm nghĩ lại nụ cười của Thiên Băng khó khăn lắm mới thấy trong lòng cũng vui sướиɠ ít nhiều, sau thì nặng nề ngủ thϊếp đi. 

Sáng tỉnh lại, Duệ Dung đã đi đến Ngự thiện phòng làm một ít bánh ngọt, còn hầm một nồi nhỏ gà hầm, vì ở hiện đại nàng sống ở ngoài nên việc nấu nướng cũng khá tốt, nấu xong lại đem tất cả bỏ vào giỏ rồi đem đến lãnh cung. Ngồi bên cạnh Thiên Băng, quan sát nàng ăn từng món mà hồi hộp chảy cả mồ hôi trán "Sao rồi ăn có được không?" .Nàng nhìn Duê dung với gương mặt chờ mong, khẽ cười "Ta còn không biết ngươi có thể nấu ăn nữa đấy, bất quá...ăn rất ngon!" Duệ Dung thở phào nhẹ nhõm. 

Khi Duệ Dung về tới cung của mình, thì thấy Yến Vân chạy đến nói là Hoàng hậu bị bệnh, nhắc nhở Duệ Dung phải qua thăm nàng, nàng ấy cũng không nói gì chỉ gật đầu rồi tiểu Vân đi chuẩn bị nước nóng tắm rửa rồi sang bên ấy. Có lẽ, Duệ Dung là người đến trễ nhất các vị phi tần kia cũng đã thăm Hoàng hậu mà trở về hết chỉ còn nàng là người cuối cùng. Bước vào phòng nàng ấy, mùi thuốc Đông y đã nồng nặc, nàng ấy thấy Duệ Dung tới thì cho các cung nữ lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn hai người. Duệ Dung mới bước gần giường nàng đang nằm giữ khoảng cách vài bước chân, Hoàng hậu thấy vậy liền khó chịu "Ngươi đến đây ngồi đi" vỗ tay nhè nhẹ vào bên mép giường.