Chương 25: Đến hội đấu giá! (2)
"Tiểu cô nương này, có lẽ là người mới đến Nam Dực Quốc đi." Một nam tử cao to, hảo sảng nói, ánh mắt lóe sáng lên."Đúng vậy! Hai người bọn ta là từ phương xa đến, có đôi chút không hiểu về Nam Dực Quốc này, các vị huynh đài ở đây có thể nói cho hai người chúng tôi về một ít tin tức Nam Dực Quốc này không?" Lăng Nguyệt gật đầu nhàn nhạt nói.
"Tất nhiên là có thể! Nam Dực Quốc của chúng tôi có rất nhiều truyền kỳ, tiểu cô nương và công tử đây hãy nghe cho rõ đó!" Một nam tử khác có bề ngoài là vẻ thư sinh, nhưng khí chất không tầm thường cất tiếng nói.
Lăng Nguyệt cười nhẹ một cái với người đó rồi ngồi xuống với Mặc Liên đang biến thành máy điều hòa.
"Đây là của 2 vị." Tiểu nhị mang thức ăn cô gọi lên rồi nói, sau đó nhanh chóng đi phục vụ cho người khác.
Mấy người Dong Binh Đoàn cũng bắt đầu nhao nhao kể.
"Thái tử Chiến Dã là một cao thủ trẻ..."
"Bắc Nguyệt Hoàng Triều tổng cộng có 7 vị đại cao thủ và hơn 10 vị nguyên lão..."
"Hoàng Thượng ân sủng Bắc Nguyệt quận chúa nhất..."
"Nhà Tiêu gia hiện tạ đang trong tình trạng..."
"Tiêu Viễn Trình bị..."
"Bắc Nguyệt quận chúa từ một phế vật trở thành..."
"Hí Thiên đại nhân có ma thú là Băng Linh Huyễn Điểu..."
"Hí Thiên đại nhân là cao thủ..."
"Các ngươi chỉ biết đến Hí Thiên mà quên rằng còn một vị cao thủ thần bí khác đi cùng Hí Thiên đại nhân hay sao?" Lăng Nguyệt đang bắt đầu nhàm chán thì bị âm thanh trong trẻo của một nam hài tử hấp dẫn nhìn qua. Ồ! Không phải đó là...
"Hừ! Chắc là các ngươi đã quên rồi! Vị đại nhân đó dù chỉ xuất hiện một lần nhưng rất nổi tiếng! Đã từng nghe qua Độc Thiên Nguyệt chưa? Là vị dược sư kiêm Thiên Cấp triệu hồi sư đó!" Nam hài tử đó kêu ngạo nói, vẻ mặt đắc ý.
Lăng Nguyệt nhìn mà khóe môi khẽ cong lên, đúng là đồ đệ của Bắc Nguyệt có khác.
"Ta nhớ rồi! Là Độc Thiên Nguyệt đại nhân! Hình như là dược sư, là thiên cấp triệu hồi sư! Hơn nữa khế ước thú là Phong Lang Dực! Là ma thú thà chết chứ không chịu khế ước với nhân loại, thực lực khó lường, cao ngạo tột cùng! Hí Thiên đại nhân và Độc Cô Nguyệt đại nhân là bạn hữu của nhau đó! Chính miệng Hí Thiên đại nhân thừa nhận! Lúc trước ta còn tưởng Hí Thiên Đại Nhân và Độc Cô Nguyệt đại nhân là một đôi nữa chứ ha ha..." Một nữ hán tử hét lên, ánh mắt tràn đầy sùng bái.
"Ta thật muốn tận mắt thấy Độc Thiên Nguyệt đại nhân a!" Lăng Nguyệt giả bộ phấn khích nói, trong lòng thì cười trừ, là bản thân rồi mà còn muốn thấy bản thân cái gì nữa?
"Ta cũng muốn!" Tiểu hài tử đó cũng ao ước nói.
"Ngốc! Ai mà chẳng muốn!" Một người bỗng hô lên.
" Ha ha ha ah ha..." Mọi người nghe vậy thì cười phá lên, Lăng Nguyệt thì chỉ cười nhẹ rồi quay mặt lại nhìn Mặc Liên đang vô tư ăn.
"Ta nghĩ sẽ không bao lâu nữa sẽ gặp lại thôi! Các ngươi nghĩ xem đại hội Dong Binh Đoàn 3 năm tới, Độc Thiên Nguyệt đại nhân chắc chắn sẽ tới. Khi đó mà tha hồ chiêm ngưỡng." Một tên dong binh đoàn hô lên.
Ánh mắt Lăng Nguyệt lóe lên một cái sau đó trở lại bình thản như thường, cô cất giọng nhẹ nhàng với Mặc Liên "Mặc, ăn no chưa? Chúng ta đi thôi."
Mặc Liên gật đầu rồi đứng lên, Lăng Nguyệt để trên bàn 1 kim tệ rồi nắm lấy tay Mặc Liên rồi cả hai thoáng chốc đã đến trước mặt nam hài đó. Cô đưa một tay túm lấy cổ áo của cậu nhóc đó "Đi cùng chúng ta một chút nhé!"
Thoáng chốc cả 3 liền biến mất, mọi người trong quán ồ lên, ai cũng kinh ngạc và than hãi. Vừa rồi bọn họ đã nói chuyện với cường giả đó! Hai người đó là cường giả phương nào? Có thể dịch chuyển tức thời, trên thế gian này có ai mà làm được? Dù là hệ Phong mạnh nhất cũng phải để lại tàn ảnh và tiếng gió.
Chuyện ở quán ăn rất nhanh được lan truyền khắp đại lục, đó là chuyện 2 ngày sau. Hiện tại nhân vật chính của chúng ta đang đứng cách không xa trước cửa hội đấu giá.
Lăng Nguyệt thả nam hài tử đó ra rồi đứng đó cười với cậu nhóc.
"Đại... đại nhân?" Nam hài tử có chút sợ hãi và hưng phấn hô lên, ánh mắt lấp lánh nhìn Lăng Nguyệt. Oa! Nhìn xa đã thấy 2 vị đại nhân này đẹp đến mức không thể tả nổi rồi, hiện tại nhìn gần, cậu muốn ngất ngay tại chỗ luôn! Người đâu mà yêu nghiệt đến thế chứ? Công nhận 2 người này đẹp đôi thật!
"Ha ha... Lạc Lạc Bố Cát Nhĩ phải không?" Lăng Nguyệt cười nói.
"A? Đúng vậy?" Lạc Lạc kinh ngạc nhìn Lăng Nguyệt rồi gật gật đầu, đại nhân vậy mà biết đến tên của cậu a!!!
"Hội đấu giá Bố Cát Nhĩ này là của nhà nhóc, ta không quen nơi này nhiều, nhóc dẫn đường cho ta đi, ta có thứ muốn đấu giá." Lăng Nguyệt nhàn nhạt nói.
"Được, được ạ!" Lạc Lạc gật gật đầu rồi bắt đầu dẫn đường. Lăng Nguyệt dắt Mặc Liên đi theo sau Lạc Lạc, khóe môi khẽ cong lên.
Đôi mắt khẽ biến thành màu tím yêu mị, tóc dần dần thành màu bạc trắng, cả người tỏa hương thơm của Thất Hàn Tâm Linh Liên. Khóe mắt hơi liết về phía xa xa mà đúng hơn chính là hướng của Linh Ương học viện. Cái gì nên đến thì sẽ đến, cô không thay đổi được.
Linh Tôn đang đứng trên tòa tháp thứ 6 của Linh Ương học viện thì thân hình khẽ chấn động, lui về sau vài bước, ánh mắt tràn đầy sự khϊếp sợ và không thể tin nổi.
Tuyết Ly đang nằm ườn ra trong lòng của Chiến Dã bỗng giật thót lên. Chủ nhân... ý của người là gì? Đưa mắt qua nhìn Hoàng Bắc Nguyệt đang nhàn nhã uống trà thì lại càng khó hiểu, chủ nhân...
"Tuyết Ly ngươi sao vậy?" Chiến Dã cảm nhận được hành động của Tuyết Ly liền hỏi.
"Không sao, nhưng chủ nhân hình như...ta... ta... nói... nói được rồi! Cầm chế? Cầm chế biến mất" Tuyết Ly kinh ngạc hét lên, chẳng lẽ là do chủ nhân? Chủ nhân, sắp thăng cấp lên cấp Hồng Man?
....
Mặc Liên đứng bên cạnh tất nhiên cũng nhận ra sự biến đổi của Lăng Nguyệt, hương thơm từ người của Nguyệt tỏa ra thật thỏa mái, làm hắn càng muốn đến gần hơn nữa.
"Nguyệt?" Mặc Liên hô lên.
Lăng Nguyệt chỉ nhìn Mặc Liên một cái rồi nắm chặt tay của Mặc Liên, trong phút chốc cô lại trở về như cũ. "Không có gì, chỉ là một chút trừng phạt nhỏ cho một kẻ nên trừng phạt."
Mặc Liên dù không hiểu lắm nhưng vẫn gật đầu đi theo Lăng Nguyệt vào trong hội đấu giá.