Chương 68: Nguyện Buôn Bỏ, Hạnh Phúc Sống Sao? Làm Được không.
Kể từ ngày hôm đó cô lại trở về là cô của trước kia, vui vẻ mà sống, quay trở lại với việc học và công việc. Hôm nay Trình Hoa Thần nói sẻ đến đón cô qua công ty có việc, không biết là việc gì nhưng chắc chắn việc đó rất tốt, trực giạc của cô nói như vậy đấy.Cô trở lại như lúc trước cũng khiến các anh rất vui, nhưng cũng hơi buồn vì không thể bên cạnh để vui vẻ cùng cô, không biết cô có hận các anh không, cô có hận cũng đúng mà, ha ha.
Cuối cùng cũng tan học cô bước ra khỏi trường, nhìn ra phía xa ở cánh cổng một chiếc Lambogini đang đậu ở đó, là xe của Trình Hoa Thần, cô vui vẻ tiến đến gỏ nhẹ vào cửa xe, cửa mở ra cô bước vào ngồi ghế sau bên cạnh là Trình Hoa Thần, anh vẫn rất soái a~.
"Có việc gì sao Trình ảnh đế?" Cô cười hip mắt nhìn anh hỏi.
Anh nhìn cô rồi quay qua nhìn kịch bảng trên tay, lúc nghĩ anh sẻ không nói anh lại lên tiến.
"Đến lúc đó em sẻ biết."
Cô chu môi nhìn anh rồi quay qua cửa xe nhìn cảnh vật xung quanh, rất nhanh đã đến công ty, anh đưa cô đến phòng chủ tịch Kim, bản thân anh thì ngồi ở ghế sofa bắt chéo chân đọc kịch bảng.
Chủ tịch Kim xoay ghế lại đối diện với cô rồi lên tiếng.
"Ngồi đi"
Cô nhẹ nhàng ngồi xuống hỏi.
"Không biết chủ tịch gọi tôi có việc gì không ạ?".
Ông đưa ra trước mặt cô một sấp kịch bảng, rồi chống tay nói.
"Tiểu Hoa nói, nó thấy lúc đóng mv cô rất có thiên phú diễn xuất, nên giới thiệu cho cô cùng đóng một bộ phim, cứ xem qua đi rồi hãy trả lời".
Khi nghe chủ tịch Kim nói do anh giới thiệu, vừa uống song ngụm trà đã muốn phun ra, đã dặng không được nói rồi cơ mà.
Cô quay qua nhìn con người đang cố ra sức ho khang kia mỉm cười, nói.
"Làm sao không thể đồng ý được đây, Trình ảnh đế đã có lòng giới thiệu tôi như vậy, làm sao tôi có thể phụ lòng anh ấy đây"
Ông lấy ra trong hộc bàn một tấm thẻ đưa cho cô nói.
"Chiều nay cô đến địa điểm này để thử vai, mong cô sẻ không làm Tiểu Hoa thất vọng,và cả tôi nữa"
Trình Hoa Thần liền trừng mắt chủ tịch Kim, tiểu Hoa hắn có phải chó đâu chứ.
"Vâng, tôi sẻ không để hai người thất vọng, vì điều đó tôi cũng không thích chút nào."
***
Cô cùng Trình Hoa Thần đi trên hành lang, không ai nói một câu nào, đánh tan bầu không khí im lặng cô lên tiếng.
"Cảm ơn anh"
Anh đút tay trong túi tiêu sái bước đi, xoay mặt qua một bên nói.
"Chỉ là giúp đồng nghiệp thôi, không cần cảm ơn"
Đúng là vẫn ngạo kiều như trước, nhưng cô lại thích tính cách này của anh, bản thân nghĩ cũng tự làm cô giật mình liền đi nhanh về phía trước nói.
"Dù sao anh cũng giúp tôi, nào, tôi mời anh ăn cơm."
Anh đi theo sau cô nói "Nói trước tôi không ăn món rẻ tiền".
"Tôi biết, là món đắt nhất, sạch sẽ nhất của nhà hàng 5☆ đúng không, được thôi, được thôi. Đã có lòng mời, tôi cũng sè không keo kiệt"
****
Thế là hiện tại cô đang ở một nhà hàng 5☆,mà còn ở phòng Vip, tiền tiêu vặt tháng này của cô hết rồi.
Thế mà anh ta lại nhẫn tâm gọi toàn món đắt nhất, nhiều như vậy ăn có hết hay không đây? Bây giờ cô chã còn tâm trạng để ăn nữa, tiền ơi là tiền.
Thôi sao cũng được, dù sao nó cũng là tiền của mình, ráng ăn không thể bỏ phí được. Ăn song vừa thanh toán tiền cô vừa khóc, tiền tiền tiền, sao em lại rơi xa chị huhu, quay về với chị đi mà.
Trình Hoa Thần nhìn cô mà không khỏi nhịn cười đến nội thương, vì hình tượng anh xây dựng bao lâu nay. Nhịn, phải nhịn thôi.
Anh nhìn vào đồng hồ trên tay, thấy cũng đã gần đến giờ thử vai, nên đến vổ vai cô lôi cô ra khỏi nơi này, xấu hổ quá đi mất. Dù sao cũng là một đại tiểu thư, có chút tiền mà lại tiếc như vậy sao?
Nếu cô biết anh nghĩ như vậy nhất định sẻ nhìn anh đầy khinh bỉ, đúng là cô là đại tiểu thư nhưng mà tiền tiêu vặt của cô cũng có giới hạn a~. Anh thì là ảnh đế thì đương nhiên số tiền đó cũng chả là bao, với lại phía sau anh cũng là Trình gia có địa vị rất lớn trên thương trường a~.
Anh đưa cô đến nơi thử vai, cô bước vào trong mà cảm thán.
Wow đông như vậy sao ta, quả là bộ phim của đạo diễn có tiến trong nghề có khác.
Cô đến lấy số rồi ngồi vào một bên chờ đến lượt mình, 2 tiếng sau cuối cùng cô cũng được gọi tên, chậm chút chắt cô sẻ ngủ gật mất.
Cô trả lời rồi nhanh chóng đi vào trong, ở đó ngồi chính giữa chắc là đạo diễn Trần, còn bên cạnh là Trình Hoa Thần, sao anh ta lại ở đây nhỉ, bên cạnh nữa là Trần Hạo Nam, may quá có người quen bớt căn thẳng.
Cô lễ phép cuối chào nói.
"Xin chào đạo diễn Trần, Trình ảnh đế, Trần ảnh đế. Tôi là Vũ Thiên Lam, tôi đến đây để thử vai nữ phụ Hạ Nhi"
Đạo diễn Trần nhìn cô đánh giá rồi mỉm cười nói.
"Hôm nay thật nhiều người muốn thử vai nữ phụ, đúng là Thần rất có sức hút nha."
Trình Hoa Thần chỉ mỉm cười rồi tiếp tục nhìn cô, Trần Hạo Nam lại tiếp tục thất vọng. Tại sao cùng là ảnh đế anh lại thất bại như vậy a~.
Đạo diễn Trần tiếp tục lên tiến.
"Được rồi, bây giờ tôi sẻ đọc lên kịch bảng cô hãy theo đó mà diễn nhé"
"Vâng" cô thay đổi thái độ vui cười líc trước, trở lại khuông mặt nghiêm túc.
Đạo diễn Trần rất hài lòng về thái độ của cô.
"Nữ phụ đã yêu nam chính từ nhỏ đến lớn, nhưng một ngày đối diện với nam chính là anh ta chỉa súng vào cô chỉ vì nữ chính chỉ vừa mới xuất hiện, cô hãy theo cảm giác đó mà diễn. Tặng cô Trần Hạo Nam làm bạn diễn". Trình Hoa Thần hơi thất vọng vì câu phía sau, lơ là quay qua bên khác.
Cô nhanh chóng nhập tâm vào vai diễn, không hiểu vì sao nữ phụ trong kịch bảng khác giống với nguyên chủ, diễn cái này thì dễ rồi.
Trần Hạo Nam cầm cây súng giả chĩa thẳng về phía cô lạnh lùng nói.
"Mau thả cô ấy ra, nếu không tôi sẻ gϊếŧ cô"
Cô đau khổ nhìn anh cười rồi nhìn anh cười,cười điên dại.
"Hạo Nam, em làm tất cả cũng chỉ vì anh, chỉ vì em yêu anh. Nhưng chỉ vì cô ta xuất hiện, anh lại vứt đi thứ tình cảm bao lâu nay chúng ta cùng nhau trải qua, thậm chí vì cô ta anh lại muốn gϊếŧ em. Nhưng tại sao em lại không thể hận anh, Hạo Nam xin anh hãy nói yêu em được không, dù chỉ là nói dối". Nước mắt cô rơi rất đúng thời điểm, ánh mắt đượm buồn vì thất vọng, thống khổ tận cùng vì yêu, đôi môi nở ra một nụ cười buồn.
Trần Hạo Nam vẫn vậy, vẫn lạnh lùng nhìn cô nói.
"Xin lỗi, tôi chỉ yêu cô ấy. Dù là nói dối tôi cũng không muốn phản bội cô ấy."
Cô ngồi phịch xuống đất, nước mắt thoáng chốc ước đẫm cả khuông mặt.
"Hạo Nam anh thật tàn nhẫn."
Bầu không khí chiềm vào tĩnh lặng, đạo diễn Trần liền lên tiếng phá vỡ không khí.
"Rất tốt, đây chính là nữ phụ tôi xây dựng ra. Được rồi đã chọn được người diễn vai phụ rồi, Nam chính,phụ. Nữ chính, phụ đã có rồi, tốt tốt, cô làm rất tốt."
Cô nhận lấy khăn giấy từ nhân viên lau sạch nước mắt, cuối đầu cảm ơn đạo diễn rồi lui ra.