Các Nam Chính Hãy Chờ Nữ Phụ Tôi Thu Thập

Chương 10

Ngoại Truyện (4)
Biệt thự Hứa gia.

Trong căn phòng tối đen như mực bốc ra mùi bia rựu cùng với mùi thuốc lá. Căn phòng tan hoang chứng tỏ đã trải qua một cơn đập phá điên loạn. Bên gắp giường là một chàng trai anh tuấn đang dựa cả người vào thành giường, có lẽ anh đã ngủ. Nhìn kĩ thấy khóe mắt anh có vài giọt nước tinh khiết đang chảy dọc xuống.

-Hứa Trác Tùng.

-Là ai?

Trong mơ màng anh nghe một giọng nam nam tính đang gọi tên mình.

-Hứa Trác Tùng. Có vẻ ngươi đang gặp khó khăn.

-Ngươi là ai?

-Ta là ai không quan trọng. Quan trọng là ta có thể giúp ngươi được ở bên cạnh người mà ngươi yêu, mà không cần phải gây tổn thương cho ai cả.

-Ngươi có thể giúp ta?

-Tất nhiên. Đây là một loại thuốc giúp ngươi có thể đến một thế giới song song, nơi đó sẽ không có ai cản trở ngươi và người ngươi yêu.

-Thật?

-Thật. Khi ngươi uống viên thuốc này thì linh hồn của ngươi sẻ nhập vào thân sàt của một người ở thế giới song song với thế giới này. Và thân sát của ngươi sự hiện diện của ngươi sẻ biến mất khỏi thê giời này. Sẻ không ai biết ngươi đã từng tồn tại.

- Chuyện này....

-Ngươi đã nói vì người ngươi yêu. Ngươi có thể trả bất cứ giá nào...

-Đương nhiên ta sẻ làm tất cả để được ở bên cô ấy. Thế giới song song đso là ở đâu.

-Là ở đây.

Nói song từ không khí rơi xuống một cuống sách đen. Rơi vào tay anh.

-Ngươi sẻ được xuyên vào một nhân vật trong câu chuyện tùy ngươi chọn. Nhưng còn về phần cô gái, vì để thử thách ngươi yêu cô ấy đến đâu. Ta sẻ đưa cô ấy vào nhân vật xấu số nhất trong thế giới ấy, còn về việc của ngươi. Ngươi phải tìm ra cô ấy và bão vệ cô ấy.

Anh bỗng mở đôi mắt phương ra. Nhìn lại căn phòng đưa tay lên xoa trán nghĩ răng mình mơ. Thì phát hiện trong tay có vật gì đó, chính là bình thuốc tối qua mà anh nằm mơ thấy được. Môi anh khẻ mỉm cười, 1 kế hoạch được ra đời.

------------

Chủ nhật tại phòng làm việc nơi cô tư vấn tình yêu.

Reng...Reng...Reng

Tiếng chuông vang lên một chàng trai anh tuấn bước vào. Đó là Hứa Trác Tùng.

-Chào anh. Anh đến để tư vấn tiếp sao.

-Ừ. Vì tôi thấy cô nói rất có lí, nên muốn được tư vấn tiếp.

-Tôi biết một người chỉ chuyên chăm chú vào công việc như anh, rất khó để làm bạn gái được vui nên tôi hiểu mà.

Cô mỉm cười nhìn anh lên tiếng. Nói thì nói vậy cười thì cười vậy. Nhưng liệu anh có biết tim cô đang dần vở vụn, cô đang cố nắm chặt tay mình dưới gầm bàn đến mức bậc máu. Chỉ cố để nước mắt không tuông ra, cố để kiềm bản thân mình lại không lao đến ôm anh vào lòng và nói yêu anh.

-Tôi nghĩ anh nên dẫn cô ấy vào nhà ma. Đến lúc đấy anh chỉ đứng một bên trấn an cô ấy là được rồi.

- -_-!!! Ồ vậy sao được rồi tôi sẻ thử. ( cô ấy có phải trẻ em hay không. Một trò dùng để lừa con nít sao)

(Đương nhiên cô biết đây chỉ là chuyện lừa con nít. Nhưng làm ơn có thể cho cô trả thù anh một chút không)

Nói song anh để lại một tờ ngân phiếu rời đi.

Lúc nhìn tờ ngân phiếu cô không còn ngạc nhiên như lúc trước nữa. Chỉ trầm tĩnh chờ anh rời đi, những hạt thủy tinh từ trong khéo mắt không thể ngăn lại được nữa, ào ào chảy ra. Cô ngồi gục xuống khóc rất thương tâm.

17:00 tại một nhà kho đen tối. Nơi này có một cô gái đang bị trói ngồi trên ghế, người đàn ông anh tuấn ngồi đối diện cô. Phía sau là một hàn dài gồm 5 tên hắc y nhân.

-Hứa tổng à xin ngài tha cho tôi a~, tôi đâu ngờ tiểu bạch thỏ của ngài lại nhút nhác đến thế, trong 17 năm kinh nghiệm của tôi chưa bao giờ tôi gặp qua một chuyện kiểu như này a, dù sao thì tôi cũng giúp cho nàng có hảo cảm với ngài mà - cô miệng cừ luyến thắng mong hắn tha cho cô

-Đúng là có hảo cảm thật, nhưng mà bây giờ cô ấy đang nằm trong bệnh viện chờ chết rồi hảo cảm này có để làm gì nữa- Mặc không biểu cảm giọng nói lạnh như băng khiến người bên cạnh không rét mà run

-Hứa tổng à cũng một phần là do ngài không nói cho tôi cô ấy mắt bệnh tim nặng chứ nào phải do tôi a, với 17 năm kinh nghiệm của tôi không thể nào thất bại được, với kinh nghiệm của tôi không chỉ cưa đổ được một người mà còn 5.6.7.8 người cũng được a- Cô cố gắn giải thích chỉ mong hắn tha cho cô

Trên môi hắn nở một nụ cười bí hiểm nhìn cô rồi nói

-Tôi chờ câu này lâu lắm rồi- nói xong anh lấy trong áo ra một lọ thuốc cho vào miệng cô- Đi mà cưa đổ nhiều người của cô đi

-Ưʍ...anh cho tôi uống cái gì vậy hả- Thân thể cô nóng rang đầy khó chiệu rồi dần dần biến mất vào hư vô giống như cô chưa từng tồn tại.

Ngay vừa lúc cô biến mất mấy tên hắc y nhân lập tức bối rối. Không biết chuyện gì đã xảy. Chỉ ngơ ngác nhìn người con trai trước mặt trong đầu bọn hiện lên một dòng chữ "Lão đại cùng bọn mình ở nhà kho tối đen này làm gì a"

Cô vừa biến mất anh cũng nhanh chóng uống lấy viên thuốc còn lại. Thân thể anh bắt đầu nóng rang môi khô khốc biểu hiện rất giống cô cũng bắt đầu biến mất vào hư không.

Mấy tên hắc y nhân bắt đầu ớn lạnh. Bọn họ không biết tại sao mình lại ở đây, và đang làm gì.

-Tại sao ta lại ở đây. Mau về không đại tỷ chém chết.

Một gên hắc y nhân lên tiếng bắt đầu cả bọn đều rời đi