Yêu Anh, Yêu Cả Con

Chương 4

Chiếc xe ô tô rời đi, để lại Thanh Tú đứng một mình giữa con phố thưa người.

Gió lướt qua, thổi tung vài sợi tóc mai lòa xòa trên trán cô.

Cô khẽ nhắm mắt lại.

Một nỗi cô đơn dâng trào, siết chặt lấy trái tim.

Thanh Tú ôm tập hồ sơ đăng ký kết hôn sát vào ngực, lặng lẽ bước về phía tiệm bánh nhỏ.

Mỗi bước chân càng lúc càng nặng, từng li từng tí nện vào trong lòng cô.

Tiệm Moew Cake, nơi chứa đựng tất cả ước mơ thời thơ bé của Thanh Tú.

Ngày còn nhỏ, cô đã mê đắm những chiếc bánh kem phủ đầy dâu đỏ, mê mẩn ngồi hàng giờ ngắm nhìn mẹ làm bánh trong bếp nhỏ.

Dù lớn lên phải học kinh tế theo nguyện vọng của gia đình, nhưng tình yêu với bột mì, với lò nướng, với mùi vani ngọt ngào vẫn chưa bao giờ phai nhạt trong cô.

Sau khi tốt nghiệp, cô và cô bạn thân quyết định cùng mở tiệm bánh nhỏ này, chấp nhận sống giản dị để nuôi dưỡng ước mơ của mình.

Chuông điện thoại vang lên, kéo Thanh Tú trở về với thực tại.

Màn hình hiển thị dòng chữ: Mẹ Yêu.

Cô thở dài, miễn cưỡng bắt máy.

“Alo, con nghe mẹ ơi!”

“Thanh Tú! Con đang ở đâu vậy? Sao con không đến buổi xem mắt? Con có biết Hứa Phong đã đợi con cả tiếng không?”

Giọng mẹ cô đầy lo lắng lẫn giận dữ.

Thanh Tú chết sững.

Đúng rồi!

Cô nhớ ra.

Cô đã đến đúng quán cà phê mà mẹ hẹn, đúng giờ.

Nhưng thay vì tìm Hứa Phong, người mẹ sắp xếp, cô lại ngồi nhầm vào bàn của Đình Vũ.

Và rồi, như một trò đùa kỳ lạ của số phận, cô kết hôn với anh.

Giờ đây, cô phải làm sao để giải thích chuyện này với mẹ?

Trong cơn bối rối, cô vội vã bịa ra:

“Dạ... con... tự nhiên bị đau bụng quá nên phải đi khám, lấy thuốc. Con quên mất buổi hẹn luôn, mẹ ơi.”

“Đau bụng thiệt không?”

Mẹ cô giọng vẫn chưa hết nghi ngờ.

“Thiệt mà mẹ. Giờ con đang trên đường về tiệm bánh nghỉ ngơi nè.”

Ở đầu dây bên kia, mẹ cô thở dài thườn thượt:

“Thôi được rồi. Mẹ sẽ gọi xin lỗi người ta. Lo mà giữ sức khỏe đó, biết chưa?”

“Con biết rồi mẹ. Thương mẹ nhiều.”

Cuộc gọi kết thúc.

Thanh Tú buông thõng điện thoại vào trong túi xách màu xanh ngọc yêu thích.

Gần tới tiệm Moew Cake, cô dừng bước.

Ngẩng đầu lên nhìn tấm biển nhỏ thân thuộc.

Ngày mai, cô sẽ phải rời xa nơi này, rời xa những ngày tháng tự do, mơ mộng.

Cô không biết điều gì đang chờ mình phía trước.

Một cuộc hôn nhân không tình yêu.

Một đứa trẻ mà cô chưa từng gặp.

Một người chồng lạnh lùng như băng.

Nhưng cô đã chọn rồi.

Và cô sẽ đi tới cùng, bằng tất cả lòng can đảm và yêu thương mà cô có.