Cổ Trùng Của Ta Cũng Nói Thích Ngươi

Chương 3

"Đại nương yên tâm đi ạ, ta sẽ tự bảo vệ mình." Vừa nói xong, nàng cảm thấy ngọc hồ lô bên hông khẽ động đậy, nàng nhướng mày, xem kìa, con trùng của nàng cũng đồng ý rồi.

Đại nương hết cách chỉ có thể đưa bầu rượu trong tay cho nàng: "Đây là rượu đại nương rót cho ngươi, cái này không được uống đâu, bên trong có hạt tiêu đó. Nếu trên đường gặp phải kẻ xấu nhất định phải cẩn thận đề phòng, nếu hắn muốn động tay động chân thì có thể lập tức hắt rượu trong tay vào mắt hắn, hắt xong thì phải nhanh chóng chạy đi, biết chưa?"

"Cảm ơn đại nương." Lâm Khương Sơ nhận lấy bầu rượu, vui vẻ lấy ra một thỏi bạc từ trong túi đưa cho bà, đại nương vội vàng từ chối: "Bầu rượu này đâu có đáng bao nhiêu tiền, ngươi cầm lấy đi, coi như đại nương mời ngươi."

"Dạ." Lâm Khương Sơ vừa đáp vừa khẽ đặt thỏi bạc xuống dưới chén trà rồi cười vẫy tay với đại nương: "Đại nương, ta đi đây!"

"Ấy, đi đường cẩn thận nhé." Đại nương nhìn theo bóng lưng nàng đi xa rồi mới quay người dọn dẹp đồ đạc trên bàn trà, vừa nhấc chén trà lên liền nhìn thấy thỏi bạc khẽ lăn một vòng, đây... Đây chẳng phải là bạc của cô nương vừa rồi sao.

"Bà nó ơi, cô nương vừa rồi đi rồi à?" Ông chủ đi tới hạ thấp giọng hỏi.

"Vừa đi xong, sao thế, trông ông thần bí quá vậy." Đại nương cầm thỏi bạc lên quay đầu khó hiểu nhìn ông.

Ông chủ cảnh giác nhìn xung quanh, chắc chắn không còn ai khác mới yên tâm nói: "Cô nương đó vừa nhìn đã biết là người Miêu Cương rồi, may mà chúng ta không gây chuyện gì, mấy người kia cũng không phát hiện ra nàng, nếu không thì..."

"Có đáng sợ như ông nói đâu, cô nương đó trông đáng yêu như vậy, dù là người Miêu Cương thì sao chứ, vẫn tốt hơn mấy kẻ đến đây uống rượu mà không trả tiền nhiều." Đại nương lười để ý đến ông, cầm chén trà đi vào trong, ông chủ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, thôi vậy, bình an vô sự là tốt rồi.

Lâm Khương Sơ bên này đương nhiên không biết sau khi nàng đi đại nương lại khen nàng, nếu không nàng chắc chắn sẽ vui mừng khôn xiết.

Leng keng.

Leng keng.

Chiếc chuông nhỏ trên vòng tay tinh xảo của nàng theo nhịp vung tay kêu lên thanh thúy, hai bên cổ chân mỗi bên đều có hai chiếc chuông bạc, chiếc xích bạc đẹp đẽ tinh xảo trên y phục và ngọc hồ lô bên hông va vào nhau, âm thanh êm tai vô cùng.

Lâm Khương Sơ khoác bọc hành lý, đeo bầu rượu sau lưng, tay thỉnh thoảng gõ nhẹ vào nó, bởi vì con trùng của nàng có chút hưng phấn cũng muốn uống rượu.