[Xuyên Nhanh] Nữ Vương Câu Hệ

Thế giới 1 - Chương 1.2: Bạch phú mỹ bị em gái nuôi cướp chồng

Mẹ của nguyên chủ mất sớm, cha cô cũng không tái hôn. Mặc dù cha cô bận rộn công việc nhưng chưa bao giờ lơ là cô, vẫn luôn đối xử rất tốt với cô.

12 năm trước, dì của nguyên chủ qua đời, để lại một cô con gái. Vì thương cô bé không ai chăm sóc, cha của nguyên chủ đã đưa cô bé về nhà họ Khương, cũng coi như tìm bạn chơi cùng cho nguyên chủ.

Vốn dĩ chỉ là cưu mang cô bé, cho ở tạm nhà họ Khương, nhưng 2 năm sau, cha của nguyên chủ đã chính thức nhận nuôi cô bé, còn đổi họ cho cô bé thành Khương, tên là Khương Duyệt.

Từ đó về sau, nhà họ Khương có thêm một nhị tiểu thư.

Nguyên chủ và Khương Duyệt tuy không phải chị em ruột, nhưng nguyên chủ đối xử rất tốt với Khương Duyệt, xem cô ta như em gái ruột.

Sau khi kết hôn hai năm, quan hệ giữa nguyên chủ và chồng dần trở nên lạnh nhạt. Hai người vốn ân ái nay trở nên lạnh nhạt, xa cách. Nhưng nguyên chủ lại không biết nguyên nhân là gì, vẫn luôn tìm cách hàn gắn mối quan hệ.

Chỉ là cô làm thế nào cũng không thể níu kéo được trái tim chồng, thậm chí còn phát hiện dấu hiệu nɠɵạı ŧìиɧ.

Vốn dĩ đã quyết định muốn ly hôn, nhưng lúc này cha cô bỗng nhiên phát hiện mắc bệnh nặng.

Từ sau khi quan hệ với chồng trở nên tồi tệ, nguyên chủ và cha cũng nảy sinh hiểu lầm sâu sắc, thường xuyên cãi vã. Vốn dĩ mỗi tuần đều về thăm nhà một lần, cô cũng càng ngày càng ít về nhà, ngược lại Khương Duyệt lại thường xuyên về.

Vì cha bệnh nặng, chồng phản bội, dưới đả kích kép, cuộc sống của cô trở nên tồi tệ. Cô xem Khương Duyệt như người thân duy nhất của mình, nên chỉ có thể tâm sự với cô ta. Khương Duyệt lại khuyên cô, vì công ty cha để lại mà không nên ly hôn.

Dưới sự khuyên nhủ của Khương Duyệt, nguyên chủ quyết định cho chồng một cơ hội, làm lại từ đầu.

Chỉ là người chồng không hề thay đổi vì sự tha thứ của cô, chỉ được một thời gian, rồi rất nhanh lại ngựa quen đường cũ.

Sau khi cha qua đời, nguyên chủ vẫn lựa chọn ly hôn. Nhưng lúc này bệnh trầm cảm của cô đã rất nghiêm trọng, cả ngày mất ngủ, người cũng mơ màng hồ đồ, trạng thái tinh thần ngày càng tệ, bắt đầu nghiện rượu, hút thuốc, sau đó phát hiện bị ung thư.

Cho đến trước khi chết, Khương Duyệt mới nói cho cô biết toàn bộ sự thật.

Thì ra, Khương Duyệt chưa bao giờ xem cô là chị gái, thậm chí vô cùng căm ghét, oán hận cô.

Hơn nữa, đối tượng nɠɵạı ŧìиɧ của chồng cô chính là Khương Duyệt. Mối quan hệ giữa nguyên chủ và cha nảy sinh khoảng cách cũng là do Khương Duyệt tính kế.

Nghe xong những điều đó, nguyên chủ liền trút hơi thở cuối cùng.

Thời điểm Khương Oánh xuyên qua đúng là một ngày trước kỷ niệm hai năm ngày cưới của nguyên chủ và chồng là Trình Tư Niên.

Lúc này, mối tình vụиɠ ŧяộʍ giữa Khương Duyệt và Trình Tư Niên đã kéo dài nửa năm.

Hai người vẫn luôn rất cẩn thận, nhưng có một lần nguyên chủ lại phát hiện trong túi áo của Trình Tư Niên một tờ khăn giấy, trên khăn giấy có mùi nước hoa thoang thoảng.

Khương Oánh đoán, đó hẳn là Khương Duyệt cố ý để cô phát hiện.

Hôm nay, nguyên chủ vốn đi uống trà chiều cùng bạn bè, nhưng người bạn đột xuất có việc đi trước, nguyên chủ liền về nhà sớm. Không ngờ Khương Duyệt và Trình Tư Niên đang ở nhà, nguyên chủ suýt chút nữa thì bắt gặp. Nếu không phải lúc lên lầu nguyên chủ không cẩn thận bị ngã kêu lên một tiếng, thì hai người đang mặn nồng trên lầu còn không biết cô đã về.

[Đã truyền xong ký ức!]

Sắc mặt Khương Oánh khẽ biến, đây rốt cuộc là âm thanh gì.

[Hệ thống Du͙© vọиɠ hết lòng phục vụ ngài.]

“Hệ thống Du͙© vọиɠ? Tên thật kỳ lạ!”

[Du͙© vọиɠ bao gồm ước mơ và tham niệm. Nói cách khác, đây là hệ thống thỏa mãn ước mơ và tham niệm của mọi người.]

[Thân thể của ký chủ Khương Oánh đã tử vong. Tuy nhiên, chỉ cần ngài làm theo chỉ dẫn của hệ thống để hoàn thành nhiệm vụ, ngài có thể tiếp tục tồn tại và nhận được phần thưởng.]

Khương Oánh dường như không hề bài xích hệ thống đột nhiên xuất hiện này. Cơ thể ban đầu của cô đã chết, nếu thứ này có thể giúp cô tiếp tục sống, vậy thì hẳn là một chuyện tốt.

Lúc này, điều cô quan tâm hơn là thứ này yêu cầu cô làm gì. Trên đời không có bữa trưa miễn phí, mọi thứ đều là trao đổi đồng giá.

“Nhiệm vụ gì?”

[Thỏa mãn nguyện vọng trước khi chết của nguyên chủ, thu thập đủ giá trị tham niệm.]

“Tại sao lại là tôi?”

Hệ thống đọc một chuỗi dữ liệu dài, sau đó tổng kết: [Nói tóm lại, linh hồn của ngài được hệ thống kiểm tra và xác định là “Câu hệ nữ vương hoàn mỹ”. Khả năng quyến rũ của ngài đạt cấp tối đa, chỉ số tra nữ đạt điểm tối đa, là kiểu người điển hình cho tư tưởng ích kỷ, cực kỳ thích hợp để thực hiện nhiệm vụ.]

Nghe hệ thống đánh giá mình như vậy, sắc mặt Khương Oánh thoáng mơ hồ trong giây lát, ngay sau đó cô cười, đôi mắt quyến rũ cong lên thành một đường cong xinh đẹp.

Vậy sao? Có vẻ khá thú vị, ít nhất lời đánh giá về mình cũng khá chuẩn xác.

Kiểu đánh giá máy móc này còn khiến cô vui hơn lời khen của người khác nhiều.

Vì thế, cô tâm trạng tốt nên hỏi: “Anh nói phần thưởng là chỉ cái gì?”

[Giá trị tham niệm có thể đổi lấy bất cứ thứ gì ngài muốn, ví dụ như: nhan sắc, kỹ năng diễn xuất, vóc dáng và các loại kỹ năng khác!]

Khương Oánh gật đầu: “Nguyện vọng trước khi chết của nguyên chủ, để tôi đoán xem... có phải là muốn những kẻ đã làm tổn thương cô ấy phải chịu trừng phạt không?”

[Gần đúng. Nhưng với tư cách là Hệ thống Du͙© vọиɠ, nhiệm vụ chính của ngài vẫn là thu thập giá trị tham niệm. Chỉ cần khiến người khác nảy sinh tham niệm đối với ngài là có thể nhận được giá trị tham niệm.]

“Sinh ra tham niệm với tôi?”

[Đúng vậy. Điểm này, tôi tin rằng, đối với ngài hẳn là dễ như trở bàn tay.]