Gả Cho Quan Quân Tàn Phế Làm Quả Phụ, Mỹ Nhân Con Đàn Cháu Đống

Chương 4

Về nguyên nhân khiến Diệp Sơ Hạ qua đời năm đó thì hệ thống không nói.

Nó quyết định để cô tự khám phá, vì lo nếu tiết lộ ngay bây giờ cô sẽ sốc đến mức ngất đi mất.

Diệp Sơ Hạ nhíu mày, hỏi: “Tôi chết rồi cậu giúp tôi tái sinh? Vậy ở năm 2023, tôi cũng chết sao?”

Cô cố gắng lục lại ký ức trước khi tái sinh.

Hình ảnh hiện lên trong đầu: Cô cùng cô bạn thân đang đi dạo trong khuôn viên trường. Trời bất chợt đổ mưa, bạn cô bảo cô đứng chờ dưới gốc cây để chạy về ký túc xá lấy ô.

Cô chờ mãi, chờ mãi vẫn không thấy bạn quay lại. Một tia sét rạch ngang bầu trời, đánh thẳng xuống gốc cây nơi cô đứng...

Nghĩ đến đây, toàn thân cô bất giác run lên.

Cô lẩm bẩm: “Tôi nhớ ra rồi. Tôi bị sét đánh chết... May mà cậu đã giúp tôi tái sinh trở lại. Nếu không thì giờ mạng của tôi chắc cũng không giữ được.”

Hệ thống đáp: “Đúng, cô bị sét đánh chết nhưng đó là một âm mưu. Cô đoán xem vì sao bạn thân của cô lại đi lấy ô lâu như vậy?”

Ánh mắt Diệp Sơ Hạ tối lại, cô chậm rãi nói: “Tôi nhớ ra rồi. Dưới gốc cây nơi tôi đứng có dấu vết đất bị đào xới. Có người đã chôn thứ gì đó bên dưới!”

Hệ thống nói: “Đúng vậy! Bạn thân của cô đã chôn một ống sắt dưới đất. Điều đó đã khiến sét đánh xuống.”

“Còn một điều cô chưa biết: Cô ấy thích một anh chàng khóa trên, nhưng anh ấy lại thích cô.”

“Chỉ là cô không nhận ra thôi.”

Diệp Sơ Hạ đưa tay day thái dương đang đau nhức.

Không ngờ tái sinh về những năm 70 lại giúp cô hiểu ra nguyên nhân cái chết của mình ở năm 2023.

Cô bật cười tự giễu: “Đúng là bạn thân nhưng thân ai nấy lo.”

“Nhưng hiện giờ tôi đang ở năm 1978, trước tiên phải làm rõ chuyện của đời này đã. Cô gái tên Diệp Vãn Thu kia là ai?”

“Diệp Vãn Thu là em họ của cô, con gái của chú hai cô.

Khi ông nội cô còn sống, ông đã định hôn ước cho cô với Cảnh Văn Hạo, còn Diệp Vãn Thu thì được hứa gả cho Chiến Bắc Xuyên.

Thật không may, năm ngoái Chiến Bắc Xuyên gặp tai nạn trong một thí nghiệm, bị thương nặng đến mức tàn phế và nghe nói sẽ không sống qua năm nay.

Chú hai cô và cả nhà không muốn con gái mình gả đi rồi trở thành góa phụ nên đã giở trò vào ngày cưới. Họ cố ý tráo đổi chỗ của cô và Diệp Vãn Thu, để cô gả cho Chiến Bắc Xuyên.”

Diệp Sơ Hạ khẽ gật đầu, lạnh nhạt nói:

“Hiểu rồi, nhà chú hai đúng là độc ác! À mà, quan hệ giữa tôi và Cảnh Văn Hạo thì sao?”

Dù đã tái sinh, nhưng ký ức của cô chỉ dừng lại ở thế kỷ 21, còn mọi chuyện ở thời đại này thì hoàn toàn trống rỗng.

Hệ thống trả lời:

“Quan hệ giữa cô và Cảnh Văn Hạo cũng chỉ bình thường. Gia đình họ Cảnh vốn không ưa cô vì cô là con mồ côi mẹ, còn phải nuôi em trai mắc chứng tự kỷ.”

“Họ thì thích Diệp Vãn Thu hơn, vì cha cô ta có chức vụ gia cảnh tốt hơn nhà cô nhiều.”

Diệp Sơ Hạ búng tay, nhếch môi cười:

“À! Vậy là do cả hai bên đều đồng lòng mà!”

“Thật ra vụ tráo đổi này, người nhà họ Cảnh đã biết từ sớm rồi, đúng không?”

“Hừ! Cảnh Văn Hạo và Diệp Vãn Thu dám tính kế trên đầu nhà tôi? Được thôi, bây giờ tôi đã quay lại, cả gốc lẫn lãi tôi sẽ lấy lại đủ cả!!!”

Khuôn mặt tròn trĩnh trên màn hình chớp mắt, trông đầy vẻ hóng chuyện:

“Nói nghe xem, cô định làm thế nào? Đánh bay đám cặn bã, càng làm càng sướиɠ tay đúng không?”