[Hơn nữa ta chưa từng xem qua quyển sách này, mà ngươi cũng đâu có biết cốt truyện như thế nào đâu phải không? Có làm nhiệm vụ hay không thì cũng giống nhau thôi. Ta không thích làm, không muốn làm, cũng không làm được gì hết!]
[Ý nghĩa sống trên đời này là gì? Là nằm yên, là buông xuôi, là biết hài lòng với những gì mình đang có, sống được ngày nào hay ngày đấy.]
Số 27 đi làm mà quên mang theo hồ sơ nhiệm vụ có hơi chột dạ đáp: [Tuy ta không rõ nội dung nhưng chỉ cần ngươi chịu làm nhiệm vụ thì sẽ kích hoạt được cốt truyện tiếp theo mà. Có lời lắm đó!]
Điện giật thoáng dừng lại trong chốc lát, nàng trở người ôm chầm lấy chiếc chăn bên cạnh: [Chỉ cần ta không làm nhiệm vụ thì sẽ không kích hoạt cốt truyện, không có cốt truyện thì sẽ không có nhiệm vụ tiếp theo. Như này càng có lời hơn!]
Số 27 chỉ hận rèn sắt không thành thép: [Ký chủ à, ngươi tới thì cũng đã tới rồi, có thể đừng nằm ườn ra như cá chết nữa được không?]
Vân Vãn Nguyệt quyết định tích cực hơn một chút, nên nàng ôm chăn ngồi dậy: [Số 27, ta hỏi ngươi này, mục đích cuối cùng của ngươi là gì?]
Số 27: [Đương nhiên là để ngươi hoàn thành nhiệm vụ của nữ phụ, giúp nam nữ chính thuận lợi ở bên nhau rồi.]
Điện giật đã kết thúc, Vân Vãn Nguyệt đè cái tay đang khẽ run lên của mình lại: [Nhiệm vụ của nữ phụ là gì?]
Số 27: [Thích nam chính, tới gần nam chính, ngáng chân nữ chính, trở thành chất xúc tác cho tình yêu của nam nữ chính.]
Vân Vãn Nguyệt gật đầu: [Vậy ngươi nghĩ thử xem, có khi nào không có nữ phụ thì bọn họ sẽ không gặp phải trở ngại gì, rồi càng ở bên nhau nhanh hơn không?]
Số 27: [???]
Vân Vãn Nguyệt: [Theo như giả thuyết của ngươi thì nam nữ chính là thanh mai trúc mã, ta là nữ phụ ngu ngốc thường thấy nhất trong tiểu thuyết. Nhưng nếu không có ta thì bọn họ vẫn là thanh mai trúc mã, những chuyện nên trải qua cũng sẽ không vì ta không xuất hiện mà ít đi được. Thậm chí nếu như không có ta thì nam nữ chính sẽ không hiểu lầm nhau, nữ chính không gặp nguy hiểm, suy ra nam chính cũng được bình an!]
[Ta không chỉ là chướng ngại vật trên tuyến tình cảm của bọn họ, mà còn là cục đá cản đường sự nghiệp của nam nữ chính nữa, đúng không?]
Số 27 cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nó lại không biết là không đúng chỗ nào…
Vân Vãn Nguyệt lại tiếp tục phát huy: [Mục đích của ngươi sẽ đạt thành khi nam nữ chính ở bên nhau. Ngươi phải tin tưởng vào nam nữ chính, khi không có ta thì bọn họ sẽ chỉ càng ngọt, càng vui vẻ hơn thôi.]