Sau Khi Xuyên Thành Alpha Cặn Bã, Tôi Và Ảnh Hậu Ở Bên Nhau

Chương 2

“Tránh xa tôi ra! Cô còn muốn làm gì tôi nữa?” Thẩm Chi Bắc nghiến giọng nói.

Cố Nam trong lòng kêu trời liên tục.

Không thể nào nói mình định lén bỏ chạy được, Cố Nam chỉ có thể cười gượng chữa cháy: “Em thấy sắc mặt chị không ổn, nên định đưa chị đến bệnh viện mà không đánh thức chị dậy.”

“Cô lại có lòng tốt thế sao?” Thẩm Chi Bắc sắc mặt trắng bệch: “Tôi trước đây cũng vì tin vào cái ‘lòng tốt’ của cô, lại còn đánh giá quá cao giới hạn đạo đức của cô. Tưởng rằng với người lớn tuổi như tôi, cô sẽ không ra tay. Giờ xem ra, cô đúng là cặn bã.”

“Phải phải phải, em là cặn bã, đều là lỗi của em, xin lỗi chị.” Cố Nam vội vã nhận lỗi: “Em sẽ bồi thường cho chị, nhất định sẽ bồi thường!”

“Bồi thường?” Thẩm Chi Bắc lạnh giọng cười khẩy: “Cô lấy gì bồi thường? Tiền à?”

“Tôi tuy không có gia thế như Cố tiểu thư đây, nhưng cũng chẳng thiếu tiền.”

Cố Nam lập tức á khẩu, chẳng biết nói gì hơn.

Thẩm Chi Bắc lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, tuy kén chọn kịch bản, ít tham gia show thực tế, nhưng quả thật không thiếu tiền.

Tuy chuyện này không phải lỗi của cô, nhưng ai bảo bây giờ cô lại là Cố Nam chứ.

Cái hậu quả này, cô chỉ đành chấp nhận. Mà không những phải nhận, còn phải nghĩ cách xử lý hậu quả cho tử tế.

Lũ paparazzi như rắn rết khắp nơi, e là chuyện cô và Thẩm Chi Bắc qua đêm trong khách sạn đã sớm bị đào ra. Nếu không đưa ra được lời giải thích hợp lý...

Cố Nam thì chẳng sao, dù gì danh tiếng trong mắt công chúng vốn đã chẳng ra gì, lại là một Alpha, cùng lắm cũng chỉ bị gán thêm mác “đào hoa phong lưu” nữa thôi.

Nhưng Thẩm Chi Bắc thì khác. Cô ấy là Omega — sẽ lập tức bị gán cho cái danh “lẳиɠ ɭơ, dùng thân thể đổi lấy tài nguyên”.

Thế giới này chẳng hề tử tế với Omega. Trước hôn nhân mà dính đến Alpha, dù có là người yêu chính thức đi nữa, cũng sẽ bị chỉ trích không thương tiếc.

Trong nguyên tác, tình cảnh Thẩm Chi Bắc còn khó khăn gấp bội, vì thế mới cắn răng đồng ý lời cầu hôn, chấp nhận hi sinh hôn nhân để giữ gìn sự nghiệp.

Mà nói đi cũng phải nói lại, chuyện kết hôn đúng là một cách giải quyết không tồi.

Đến lúc đó, cô có đem luôn tài nguyên phim ảnh của công ty Chanh Tâm dưới trướng nhà họ Cố giao cho Thẩm Chi Bắc thì cũng chẳng ai nói được gì.

Ít ra còn đỡ phải để mấy tài nguyên tốt kia rơi vào tay người khác rồi bị phí hoài.

Nghĩ đến mấy bộ phim kịch bản xuất sắc đã bị nguyên chủ trước đây phá nát chỉ vì tự cao, Cố Nam hiện tại chỉ muốn ôm đầu kêu trời.

Trên mạng giờ toàn gọi cô là “công chúa nhỏ sống bằng đặc quyền”, khiến cô chỉ biết câm nín.

Quan trọng hơn là cô không phải "Cố Nam" ban đầu nữa.

Nếu đã kết hôn, cô nhất định sẽ đối xử tốt với Thẩm Chi Bắc.

Nghĩ tới đây, Cố Nam quyết định đi tiếp con đường trong nguyên tác.

Dù sao thì... cô xuyên vào một quyển ngược văn, nhưng nếu cưới xong mà cô có thể biến nó thành văn ngọt thì sao?

Như vậy, khả năng bị “kịch bản gϊếŧ” chắc cũng giảm đi rất nhiều rồi nhỉ?

“Chúng ta kết hôn đi. Như vậy không chỉ có thể giải thích rõ ràng với truyền thông, mà tài nguyên từ nhà họ Cố cũng có thể để chị tùy ý sử dụng.” Cố Nam nghiêm túc nói, ánh mắt không hề né tránh.

Sắc mặt Thẩm Chi Bắc càng trắng bệch hơn.

Lẽ nào, nếu mình không đồng ý thì Cố Nam sẽ không đính chính gì với giới truyền thông, rồi nhân cơ hội này mà hủy hoại hoàn toàn sự nghiệp của mình sao?

Mình thật sự rất yêu diễn xuất mà...

Thẩm Chi Bắc nghiến chặt răng, nhắm mắt lại như muốn ngăn bản thân khỏi việc xông tới cào nát mặt người đối diện.

“Được, tôi đồng ý.” Giọng cô tràn đầy căm hận.

Cố Nam á khẩu.

Không hiểu sao, cô lại có cảm giác như mình vừa cưỡng ép Thẩm Chi Bắc thêm một lần nữa...

Cô vội vã đứng dậy, muốn nhanh chóng thoát khỏi sự bối rối này.

Lúc ấy cô mới chợt nhận ra mình vẫn chưa mặc quần áo!

Cô đã cứ thế trần trụi mà nói chuyện với Thẩm Chi Bắc suốt một lúc lâu. Vừa nãy Thẩm Chi Bắc nhắm mắt, chẳng lẽ là do cô làm ô uế tầm nhìn của người ta?

Chỉ mới nghĩ tới đó thôi, Cố Nam đã muốn tự cho mình một bạt tai, vội cúi xuống nhặt đống quần áo rơi dưới đất.

Ban đầu cô còn định giúp Thẩm Chi Bắc nhặt quần áo luôn, nhưng khi cúi xuống mới phát hiện — đều bị xé nát cả rồi.

Cố Nam nhìn đống vải vụn trong tay, khó xử ngước lên nhìn Thẩm Chi Bắc.

“Ừm... để em bảo người mang một bộ đồ mới đến cho chị nhé.”

Thẩm Chi Bắc đã mở mắt từ lâu, giờ chỉ lặng lẽ nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng, không nói một lời nào.

Cố Nam vội vã mặc đồ vào, rồi lấy điện thoại ra lục tìm danh bạ.

Danh bạ trong máy cô dày đặc những cái tên đủ kiểu, từ tổng giám đốc các tập đoàn lớn đến những hotgirl mạng nổi tiếng, không thiếu thứ gì.