Hệ Thống Dưỡng Thành Pháo Hôi "Công"

Chương 6: Thẳng nam số 1 thế giới

Khụ, phải nói rõ một chút, biểu hiện có hơi khác biệt, nhưng vị thiếu niên mặc áo trắng mắt to kia đương nhiên không phải kiểu muốn cắt "bảo bối" của Tống Quan xuống làm món nhắm rượu hay dán lên trán để trang trí gì đó. Nói thế này cho dễ hiểu: thiếu niên kia, thật ra, cũng là một nhân vật pháo hôi. Mà không phải pháo hôi bình thường đâu, trong phần mô tả cốt truyện, cậu ta chính là... một kẻ si tình, si mê nhân vật pháo hôi là Tống Quan.

Không sai, thiếu niên mắt to kia chính là một pháo hôi!

Vị đồng chí pháo hôi này thầm yêu sâu đậm nguyên chủ của thân xác mà Tống Quan đang chiếm giữ. Nhưng trớ trêu thay! Người cậu ta yêu si mê là pháo hôi Tống Quan, trong khi bản thân lại cũng yêu... cậu sư đệ bạch liên hoa. Ban đầu thì cậu pháo hôi nhỏ còn chưa nhận ra điều đó, nhưng khi đã phát hiện, thì lập tức rơi vào trạng thái ưu sầu khôn nguôi.

Cậu cứ mãi bám lấy Tống Quan mà hỏi: “Tại sao người không thích ta?” Rồi đến đêm còn ôm theo nỗi đau đớn nhào vào lòng Tống Quan, chủ động dâng cúc hoa mà không được tiếp nhận, còn bị mắng té tát.

Thế là cậu ta buồn bực. Cậu pháo hôi nhỏ không hề vui vẻ, không hề hạnh phúc. Với triết lý sống “ta không vui thì ai cũng đừng mơ được sống yên ổn”, từ đây cậu bắt đầu chuyển sang hắc hóa. Cậu thực hiện đủ chiêu trò nhằm ngược đãi cậu sư đệ bạch liên hoa kia, các kiểu mưu mô, bẫy rập, ám tiễn, hãm hại… Tuy tất cả đều vụng về, tầm thường và kém tinh tế, nhưng sư đệ lại mang bản chất quá mức lương thiện, thế là cậu bị ngược đến vô cùng thê thảm.

Cuối cùng, khi pháo hôi Tống Quan phát hiện ra mọi chuyện, hắn lập tức nổi đóa, phẫn nộ gầm lên. Hắn hét vào mặt pháo hôi nhỏ: “Ngươi dám thương tổn sư đệ của ta, ngươi sống chán rồi à?” Và “Bất cứ ai muốn làm sư đệ tổn thương, đều phải chết dưới tay ta!” Sau đó, đến khoảng giữa mạch truyện, trong một màn "vì chính nghĩa gϊếŧ thân thích", hắn một đao xử lý luôn cậu pháo hôi nhỏ kia.

……

Phản ứng của Tống Quan sau khi đọc xong đoạn này là: “……”

Trong lòng cậu là cả một đàn ngựa điên đang hùng hổ giẫm nát thảo nguyên, phi nước đại mà qua.

Thực ra, ngay từ lần đầu đọc xong kịch bản, Tống Quan đã chìm trong cảm giác vô cùng khó diễn tả. Như thể mình bị một kẻ biếи ŧɦái bắt được, rồi kẻ đó cứ không ngừng rắc muối vào đũng quần hắn, rắc liên tục, rắc mãi không dứt… Cái cảm giác ấy, đừng nói là đau đớn, phải gọi là… đau đến vỡ trứng!

Tống Quan thực sự không biết nên trưng ra biểu cảm gì để đối diện.

Cậu rốt cuộc đã tạo nghiệt gì mà lại xuyên nhầm vào trò chơi, để rồi phải sắm vai một nhân vật gay?!

Nhưng mà!

Tống Quan — thẳng nam số một vũ trụ — cậu sao có thể dễ dàng bị một hệ thống vớ vẩn nào đó bẻ cong?

Câu trả lời tất nhiên là không!

Cậu là một con người có nguyên tắc, có phẩm giá, có… tiết tháo!

Tống Quan, tất nhiên là sẽ vùng dậy, sẽ đứng lên kháng cự!

Lời tác giả:

Hệ thống lãnh khốc, vô tình mà lại hay gây chuyện nói: [Mọi sự phản kháng rồi sẽ bị nghiền nát bởi bàn tay tàn nhẫn.]

A a a, có ai đọc vui không? Có ai để lại bình luận thì tui sẽ vui gấp bội đó! Tui không biết phải cảm ơn sao cho đủ, nên thôi… bán thân cảm tạ nha, moah moah moah moah ~ (xin đừng chê tui hôn nhiều nước miếng quá nha, ngại lắm á)

Tiếp theo, chúng ta sẽ cùng bắt đầu hành trình xoay như chong chóng của Tống thẳng nam! [mặt nghiêm túc]