“Omega như tụi mình, nên tích góp nhiều một chút.”
“À quên mất, giờ cậu là Alpha rồi.”
“Mà Alpha thì cũng vậy thôi, tích góp nhiều tiền, sau này còn lo cho Omega và con của mình.”
“Nói thật nhé, Tiểu Bạch, cậu xinh thật đấy. Nếu không phải ngay từ đầu đã quen thân với cậu rồi coi cậu là bạn, chắc tôi đã tán tỉnh, kết hôn với cậu rồi sinh một đứa con giống hệt cậu luôn ấy.”
“Chắc hồi nhỏ cậu đáng yêu lắm nhỉ?”
“Mà nè, pheromone của cậu còn khả năng hồi phục không? Hay là… sau này vĩnh viễn cũng không được nữa?”
Triệu Quả Quả vừa nói, giọng lại dần dịu xuống, mang theo chút thật lòng.
Chỉ riêng dáng người của Bạch Ức đã đủ hút rồi, huống chi là khuôn mặt kia — thật sự quá đáng giá. Cũng chẳng lạ khi tối nay ở quán bar có Omega để mắt tới cô.
Khuôn mặt này, thật sự là kiểu khiến người ta phạm tội. Nhìn lâu, ánh mắt của Triệu Quả Quả dần trở nên mê luyến.
Bạch Ức vội rút tay lại: “Thôi đi, cậu đừng có như vậy. Tôi không định yêu đương, kết hôn hay sinh con gì hết, phiền lắm.”
“Mau gọi món đi, ăn xong tôi còn phải đi tìm nhà với xin làm gia sư nữa.”
Triệu Quả Quả lập tức nghiêm túc trở lại, vừa mở menu vừa nói: “Được rồi, vậy hôm nay tôi phải tranh thủ chặt chém cậu một bữa mới được.”
“Vừa hay, có một dì quen của tôi có căn hộ một phòng ngủ một phòng khách đang muốn cho thuê, ngay đối diện nhà tôi luôn. Giá cả cũng ổn, mỗi tháng một ngàn tệ, bao luôn điện nước, cọc một tháng trả một tháng, nội thất đều là đồ mới.”
“Khu chung cư nhà tôi môi trường sống cũng tốt, gần đó có trung tâm thương mại với thư viện nữa. Cậu muốn học thì chỉ cần đi bộ mấy bước là tới.”
“Còn gia sư gì đó, theo tôi thì không cần thuê đâu. Tôi có thể dạy cậu nhận mặt chữ mà, dù sao cũng là sinh viên mới ra trường, cậu còn không tin nổi tôi à?”
Lúc trước, khi Bạch Ức nói muốn thuê nhà và nhờ cô giúp, Triệu Quả Quả còn tưởng cô chỉ nói chơi. Bây giờ nhìn lại, có vẻ như thật sự đã nghĩ thông suốt rồi.
Chắc là vì chuyện ba mẹ cô ép cô gả cho lão Alpha già kia làm cô kích động đến mức phải dứt khoát như thế.
“Nhà nghe cũng ổn, hôm nay tôi dọn vào luôn.”
“Còn chuyện cậu dạy tôi thì thôi, mỗi ngày đi làm cậu đã mệt lắm rồi. Tôi không thiếu tiền thuê gia sư.”
Thật ra ban đầu Bạch Ức cũng từng nghĩ để Triệu Quả Quả dạy mình nhận mặt chữ.
Dù sao thì hai người thân thiết, cô cũng yên tâm hơn.
Nhưng những lời ban nãy của Triệu Quả Quả lại khiến cô sực tỉnh, bây giờ cô là Alpha, còn Triệu Quả Quả là Omega.
Dù hiện tại cô chưa thể tiết ra tin tức tố, nhưng về bản chất giới tính giữa hai người vẫn không giống nhau.
Hiện tại, Bạch Ức đã không còn là Bạch Ức trước khi xuyên qua nữa. Cô hiểu rõ, giữa hai người phụ nữ… rất dễ xảy ra chuyện.
Ngoài tin tức tố ra, thật ra còn rất nhiều thứ có thể ảnh hưởng đến con người.
Dù Bạch Ức rất chắc chắn rằng mình không hề có cảm tình với Triệu Quả Quả, nhưng trong thế giới ABO này, tin tức tố thật sự quá mức dễ dàng thao túng lý trí. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất — cô buộc phải cắt đứt từ gốc mọi khả năng xảy ra vấn đề. Không tiếp xúc với Omega, sẽ không có chuyện gì.
Nhưng trời mới biết, chỉ vì một đêm xảy ra chuyện với chị đẹp kia, giờ đây mỗi lần nhớ lại, tim cô lại đập thình thịch. Nhất là khi trong quán bar, vô tình ngửi thấy hương trúc non nhè nhẹ quen thuộc từ người chị ấy, tim cô liền hẫng một nhịp.
Giống như bị bỏ bùa vậy. Rõ ràng những mùi hương từ Omega khác chẳng có ảnh hưởng gì đến cô. Chỉ riêng mùi hương của chị đẹp, lại khiến cô gần như mất khống chế.
Cảm giác đó... thật sự rất đáng sợ.
“Được rồi, tùy cậu.” Triệu Quả Quả cũng không ép, đưa thực đơn đã chọn cho phục vụ.
Cô nàng mê ăn thịt, ngoài thịt bò, còn gọi thêm sườn cừu và viên thịt heo.
Trông hơi nhiều thật.
Phục vụ nhẹ nhàng nhắc nhở: “Quý cô, chắc chắn là muốn gọi hết chứ ạ? Phần ăn của quán khá lớn, rau thì được miễn phí, hai người chắc sẽ không ăn hết đâu.”
Triệu Quả Quả xua tay, chẳng bận tâm: “Ăn hết chứ, tôi ăn khỏe lắm, cứ mang hết lên đi.”
Phục vụ liếc nhìn Bạch Ức, như đang tìm kiếm sự xác nhận.
Bạch Ức gật đầu nhẹ.
Trong truyện cũng viết rồi — Triệu Quả Quả đúng là rất biết ăn.
Vậy nên, sau này khi nguyên chủ trở về nước và lại ở bên Tần Dạ, phần lớn cũng là nhờ Triệu Quả Quả bị đồ ăn mà “mua chuộc” thành công.
Mỗi lần Tần Dạ muốn gặp Bạch Ức, đều sẽ rất có tâm cơ bảo trợ lý chuẩn bị thật nhiều món ngon cho Triệu Quả Quả.