Yêu Đương Qua Mạng Thì Có Gì Sai?

Chương 7

Hai người nam tóc một vàng một lam, nữ tóc màu trắng.

Trên đầu ba người đều không có ký tự, không phải NPC, là người chơi.

Chúc Diễn dừng lại một chút, nở nụ cười, hướng về phía họ làm hai lần động tác cúi đầu chào để tỏ lòng cảm tạ, sau đó...

Cất bước bỏ chạy.

"Này! R$#^%$^v!"

"@#¥#! @%!"

Mấy người kia đuổi theo cậu vài bước.

Chúc Diễn chạy càng nhanh hơn.

Do tốc độ có hạn, thực ra cậu chạy không tính là nhanh, nhưng ba người kia dường như chỉ là tiện tay bắn một mũi tên khi đi ngang qua, cũng không có ý định đuổi theo.

Chúc Diễn không nghe thấy tiếng nữa, lén nhìn lại hai lần, xác nhận mấy người đó không đuổi theo mới chậm bước chân lại, tìm một tảng đá lớn trốn đi, nhìn họ từ xa.

Trên tảng đá, một chuỗi ký tự không một tiếng động lướt qua, nhanh như ánh sáng lóe lên, mắt thường căn bản không thể phát hiện.

Ba người kia dường như đang thảo luận gì đó, hoàn toàn lờ con gà rừng trên mặt đất đi, một lát sau còn xoay người rời đi, hướng về phía thôn.

Chúc Diễn xác nhận không còn thấy bóng người mới thở phào nhẹ nhõm, chạy chậm về nhặt con gà rừng kia... bất kể mấy người này đưa cho cậu hay là không thèm để mắt tới, cậu đều cảm ơn.

Giao tiếp thì thôi vậy.

Cậu còn muốn sống yên ổn mà.

Mà thôi, mấy người chơi cấp cao này chạy đến Làng Tân Thủ làm gì nhỉ?

Suy nghĩ lung tung, sau khi Chúc Diễn nhấc con gà rừng lên, liền vứt hết ra sau đầu.

Chỉ số đói khát của cậu đã tụt xuống 40, không nhanh lên là cậu phải tiêu tiền hồi sinh mất!

Quan trọng nhất là, đồng bộ giác quan của game này quá chân thực, cậu đói đến mức sắp phải gặm sống gà rừng rồi.

Cậu nhớ lúc dẫn đám nhóc tì chạy vòng vòng, phía bên kia thôn có một con suối nhỏ.

Chúc Diễn xách con gà rừng, hữu khí vô lực lết đến bên bờ suối, ở hạ lưu chỗ phiến đá lát đường tìm một nơi nhiều đá cuội ngồi xuống, bắt đầu làm gà.

Mũi tên trên gà rừng đã bị mấy người chơi kia rút đi rồi, cậu xách cả đường, máu gà cũng chảy ra gần hết, giờ chỉ còn chuyện mổ bụng moi ruột.

Cậu không có dụng cụ làm gà, chỉ đành rửa sạch cái cuốc, đặt phẳng trên mặt đất, một chân dẫm lên cán cuốc, để lưỡi cuốc sắc bén hướng ra ngoài, hai tay bắt lấy con gà rừng, nhắm vào lưỡi cuốc trên đất mà miết xuống.

Gà rừng không vặt lông, cấp bậc của cuốc không đủ, cậu ấn con gà rừng miết đi miết lại vài cái mới rạch được một đường trên bụng gà.

Moi tim moi phổi một hồi rửa sạch, nội tạng vứt hết xuống suối, chỉ để lại thân gà.

Lại từ bờ suối đào một đống bùn đem con gà rừng cả thịt lẫn lông toàn bộ trát lên, trát thật dày, đặt sang một bên.

Sau đó cậu chạy ra chỗ xa hơn nhặt cành khô lá rụng, để tiết kiệm thời gian, cậu trực tiếp nhét cành khô lá rụng vào ba lô... nhiều như vậy mà chỉ chiếm một ô vuông, đúng là vật tốt cho gia đình và du lịch!!

Chạy một vòng lớn, xác nhận số lượng hẳn là đủ rồi, cậu mới chạy chậm về, đổ hết cành khô lá rụng ra.

Rồi sau đó, cậu liền đứng hình.

... Cậu nên làm thế nào để nhóm lửa đây?

Chẳng lẽ đánh lửa sao?

Cậu nhìn chỉ số đói khát đã tụt xuống 31 của mình, cảm thấy vẫn có thể cố thêm một lúc, liền nhét con gà bọc đất sét vào ba lô, xoay người đi vào thôn tìm một NPC xin chút lửa.

Cách bờ suối không xa có một hộ gia đình, vừa hay lại là nhà của một trong đám nhóc tì ở lớp học.