Yêu Đương Qua Mạng Thì Có Gì Sai?

Chương 8

Đứa nhóc nhìn thấy cậu thì phấn khích không thôi, túm lấy cậu ríu rít, Chúc Diễn vỗ đầu nó, gian nan khoa tay múa chân với mẹ nó, còn chui vào bếp làm mẫu, cuối cùng mới khiến NPC hiểu cậu muốn gì.

Loay hoay một hồi, Chúc Diễn nhận được một que đánh lửa dùng dở.

Liên tục cúi đầu cảm ơn NPC, lại véo má phúng phính của đứa nhóc, Chúc Diễn tung tăng quay lại bờ suối...

Mẹ kiếp!

Đống cành khô lá rụng mà cậu tốn 4 điểm đói khát, cực cực khổ khổ gom về, bị người ta chiếm mất rồi!!

Thế này mà chịu được à?!!

Chúc Diễn tức giận bừng bừng, bước nhanh tới, hướng về phía người đang ngồi trên tảng đá, đốt đống cành khô lá rụng của cậu mà hung dữ quát: "Này!"

Người nọ quay đầu lại.

Tóc đen mắt đen, mày kiếm mắt lạnh, một thân đồ đen, trên lưng còn đeo một thanh trường kiếm, nhìn qua liền biết không dễ chọc.

Quan trọng nhất là, trên đầu không có chữ.

Chúc Diễn sững sờ, có chút chùn bước.

Tầm mắt lướt qua đống cành khô cực khổ gom về, giờ đã cháy thành tro một nửa dưới đất, cậu vẫn không nhịn được, chỉ vào đống lửa, rồi chỉ vào mình, lại chỉ vào đối phương, cuối cùng vung vung nắm đấm.

Người nọ nhướng mày, dường như đã hiểu, chỉ vào đống cành khô, mở miệng: "%¥%?"

Chúc Diễn đoán hắn hỏi là "Của cậu à?" hay gì đó tương tự, hung hăng gật đầu.

Người nọ dường như suy nghĩ một chút, sau đó chìa bàn tay ra.

Trên lòng bàn tay là một nén bạc.

Cho cậu? Chúc Diễn kinh ngạc, chỉ vào nén bạc, rồi lại chỉ vào mình.

Người nọ gật đầu, không nói nhiều lời, ném nén bạc qua.

Chúc Diễn luống cuống tay chân bắt lấy.

Người nọ quay đầu đi, không thèm để ý đến cậu nữa.

Chúc Diễn: "..."

Nhìn nén bạc, lại nhìn thanh niên không thèm để ý tới mình, sau đó thử bỏ nén bạc vào ba lô...

Icon màu bạc phía trước số 0 trực tiếp biến thành 10!!

Cậu: "!"

Phát tài rồi!!

Trong video hướng dẫn, giá cả trong game sẽ có dao động, màn thầu ở nông thôn khoảng một đơn vị tiền tệ màu xanh lơ, bánh bao thịt thì ba đơn vị; đến thành trấn, giá cả đắt hơn khoảng một đến hai đơn vị.

Mười đơn vị tiền tệ màu bạc, có thể đảm bảo cậu nhiều ngày không chết đói!!

Lại nhìn thanh niên này. Áo đen hoa lệ, ngũ quan đẹp trai, tư thế tiêu sái... chỗ nào cũng thấy thuận mắt.

Quan trọng nhất là, người này, không thích nói chuyện!

Chúc Diễn thả lỏng lại, liếc nhìn thứ gì đó không rõ mà đối phương đang nướng, lại nhìn chỉ số đói khát của mình.

Vừa rồi chạy đi xin chút lửa, lại mất 5 điểm.

Chỉ số đói khát tụt xuống dưới 50 rồi, đi vài bước là lại tụt ào ào, cực kỳ đáng sợ!

Chúc Diễn không để ý đến người chơi này nữa, chạy như bay đi nhặt cành khô lá rụng.

Một lát sau, cậu lại lần nữa trở lại bờ suối, ở cách thanh niên khoảng hơn hai mét đổ ra một đống cành khô lá rụng, sau đó run rẩy lấy que đánh lửa ra...

@#%&¥ ( 0/10 )

Đoạn mã lộn xộn phía trước chắc là tên que đánh lửa, phía sau là số lần sử dụng nhỉ?

Động tác của Chúc Diễn khựng lại, ngẩng đầu nhìn về phía anh bạn đang yên lặng nướng đồ ăn kia.

Ngay giây tiếp theo, cậu thu hồi que đánh lửa, nhặt lên một cành cây khô nhỏ thò lại gần.

Thanh niên phát hiện, quay đầu nhìn cậu.

Chúc Diễn chỉ vào đống lửa của hắn, rồi giơ cành cây khô trong tay mình lên.

Thanh niên dời tầm mắt đi, tiếp tục nhìn đồ ăn.

Đây là đồng ý rồi à? Chúc Diễn mặt mày hớn hở, chạy nhanh tới gần đống lửa, định châm cành khô vào lửa rồi mang về.