Yêu Đương Qua Mạng Thì Có Gì Sai?

Chương 5

Cậu mặc kệ tiếng cười hi hi ha ha của đám nhóc tì, thẳng lưng lên, hai tay đặt ngay ngắn lên chiếc bàn gỗ nhỏ, ra dáng một học sinh tiểu học gương mẫu tuyệt vời.

Ông lão hài lòng gật đầu, sau đó dùng thước gõ nhẹ vào từng đứa nhóc tì khác, đợi đám nhóc im lặng lại rồi mới quay lên phía trên.

Trên bức tường phía trước là loại bảng đen khung gỗ di động mà Chúc Diễn rất quen thuộc, kết hợp với phong cách trang phục quần áo ngắn của NPC xung quanh và bàn ghế gỗ thô, tạo nên một loại... Cảnh đẹp mang phong cách hỗn hợp.

Chúc Diễn đè nén ý muốn phàn nàn, tập trung nhìn lên bảng đen.

"%¥."

Ông lão dùng thước chỉ vào một ký tự trên bảng đen, đọc lên.

Đám nhóc tì đồng thanh hô: "%¥."

Chúc Diễn: "... Nghĩa là gì?"

Sau đó cậu thấy ông lão giơ một ngón tay lên, đọc lại lần nữa.

Chúc Diễn: "... Số 1 à?"

Kệ đi, đọc theo thôi.

Quả nhiên là chữ số, vì sau đó ông lão dạy liên tiếp 234567890.

Chúc Diễn mừng như điên.

Cậu biết ngay là chơi game có thể học được mà!!!

Đáng tiếc, học xong mười chữ số thì ông lão NPC liền dừng lại, nói với chúng mấy câu rồi xoay người ra cửa rời đi.

Đám nhóc tì lập tức nhảy dựng lên, lộc cộc chạy hết tới trước mặt cậu, ríu rít vây xem, nói chuyện với cậu, có mấy đứa hổ báo còn ôm cánh tay, trèo lên chân cậu, ríu rít bên tai.

Chúc Diễn nghe mà hai mắt sáng lên.

Lập tức lôi ra gia tài truyền thừa của Hoa Quốc... Mấy trò chơi trẻ con không biết bao nhiêu năm tuổi, dụ đám nhóc này nói chuyện.

Oẳn tù tì, chi chi chành chành, củ cải ngồi xổm...

Đám nhóc tì cười ha hả suốt, thậm chí còn học được vài câu tiếng Hoa.

Chúc Diễn: "..."

Lộn rồi lộn rồi, phải là cậu học mới đúng!!

Phản ứng lại, Chúc Diễn không chơi nữa, nhưng đám nhóc tì đang lúc cao hứng, ồn ào đuổi theo ra ngoài, ép cậu phải chật vật bỏ chạy.

Chạy trốn thật nhanh, luồng gió cuốn theo làm cỏ cây ven đường lay động, lá cây, cành nhỏ khẽ đung đưa, ánh mặt trời cũng nhảy múa theo.

Khóe mắt Chúc Diễn lướt qua, không khỏi kinh ngạc cảm thán: “Chi tiết quá!! Lợi hại thật!!”

Đương nhiên, nếu đám trẻ kia đừng đuổi theo nữa thì càng tốt... Rốt cuộc game này thiết lập chỉ số nhân vật thế nào vậy? Sao mấy đứa nhóc vài tuổi mà tốc độ gần đuổi kịp cậu rồi??

Cậu cân nhắc một chút, bắt đầu dẫn đám trẻ con cố chấp này chạy vòng vòng trong thôn.

Cỏ cây lay động, ánh mặt trời nhảy múa.

Những ký tự lúc ẩn lúc hiện di chuyển cực nhanh, lướt qua ngọn cỏ, hàng rào tre, tường sân, mái nhà... Bám sát theo cậu.