Sổ Tay Dạy Chồng Của Mỹ Nhân Điên Phê

Chương 3

"Chúng ta xuất phát từ đây bây giờ, may ra mới kịp giờ khai mạc."

"Nhà họ Tần?" Cậu trai bên cạnh xen vào: "Là nhà họ Tần của Túng Cương đó ạ? Hằng Thịnh của giám đốc Kiều không phải luôn đối đầu với họ sao..."

"Vội gì chứ." Kiều Hoài Sinh thuận tay đội mũ bảo hiểm lên đầu cậu trai, cúi người xuống, cài quai mũ cho cậu ta, ngón tay thon dài lướt qua trước mắt, đôi mắt ý cười: "Chơi không? Tôi dạy cậu."

Đã là tiệc tối, làm gì có quy tắc chủ nhà đến trước.

Quên mất năm năm kia rồi, Kiều Hoài Sinh nên dạy lại cho hắn một lần.

·

Tiệc tối đã diễn ra được nửa chừng, chiếc McLaren màu xám bạc mới lượn một vòng rồi dừng lại trước cửa.

Lối vào tráng lệ huy hoàng, trong sảnh tiệc người đông như mắc cửi.

Người thừa kế duy nhất về nước, nhà họ Tần phô trương thanh thế, trực tiếp mua lại cả một trang viên để đón gió cho hắn.

Kiều Hoài Sinh mặc một bộ vest màu đỏ rượu vang, vóc dáng và khuôn mặt cũng bắt mắt y như chiếc xe của anh, vừa bước vào cửa đã có người sáp lại chào hỏi: "Ối, ngọn gió nào thổi giám đốc Kiều tới đây vậy!"

"Chắc chắn là nhắm vào người thừa kế này của nhà họ Tần rồi phải không, tôi nghe nói Tần Chiêu bây giờ không quản sự nữa, giao thẳng công ty cho vị này rồi đấy, à phải." Người kia nâng ly kính Kiều Hoài Sinh: "Vị này từ lúc được nhận về đã ra nước ngoài, giám đốc Kiều chắc chưa gặp hắn đâu nhỉ?"

"Vừa hay... Giám đốc Tần đến rồi!"

"Cảm ơn quý vị đã nể mặt đến tham dự buổi tiệc tối hôm nay."

Một giọng nói hơi khàn, lịch sự nho nhã vang lên giữa đại sảnh, Kiều Hoài Sinh cùng mọi người ngẩng đầu nhìn lên.

Cách năm năm, đây là lần đầu tiên anh gặp lại Tần Chu.

Tần Chu của năm năm trước, khi còn chưa tên là Tần Chu, luôn mặc những bộ quần áo đã sờn cũ vì giặt nhiều lần. Chiếc cà vạt đầu tiên trong đời là do Kiều Hoài Sinh tặng, ngay cả kẹp cà vạt cũng là Kiều Hoài Sinh tháo từ cổ áo mình đổi sang cho hắn.

Nhưng bây giờ, Tần Chu mày rậm mắt sáng, khoác bộ vest đen viền chỉ tối màu, những đường vân vàng ẩn hiện như tính cách thâm trầm không lộ của người này. Quần tây ôm lấy đôi chân dài, những ngón tay thon thả cầm micro: "Hôm nay, cũng là ngày kỷ niệm ba mươi năm thành lập Túng Cương. Từ viên gạch nền móng đầu tiên đến bây giờ, dưới sự dẫn dắt của chủ tịch Tần Chiêu, Túng Cương luôn kiên trì..."

Nói hay thật, Kiều Hoài Sinh cũng không nhịn được muốn vỗ tay cho hắn.