Bài poker lại một lần nữa được thu về, trò chơi Quốc Vương tiếp tục bắt đầu.
Lúc chia bài, hệ thống B612 tò mò hỏi Nhuế Miêu:
[Vừa rồi sao ngài lại đột ngột yêu cầu đổi người vậy?]
Miêu Miêu trong lòng ngượng ngùng đáp:
“Ta vốn không định thân ai hết.”
“Cái cô tên Mộng Lộ đó thích Kỳ Toại, nếu ta chọn hôn hắn ta, chắc chắn cô ấy sẽ phản đối.”
Miêu Miêu nghĩ ngợi một chút, lại không chắc chắn lắm mà nói thêm:
“Cô ấy có thể gọi được nhiều người tham gia trò chơi như vậy, chắc là cũng có chút tiếng nói nhỉ?”
B612 nghe xong, tâm trạng có phần phức tạp.
Ký chủ của nó là mèo Ragdoll xinh đẹp – nhân vật đứng đầu bảng trò chơi Manh Sủng nổi tiếng, đến mức nó – một hệ thống livestream cạnh bên – cũng từng nghe danh.
Loại sinh vật này vốn chinh phục người khác nhờ vào ngoại hình dễ thương, lông xù mịn, đáng yêu mà hoàn toàn không có sức phản kháng. Bị ném vào một trò chơi livestream kinh dị đầy cạm bẫy thế này, chẳng khác gì dê vào miệng cọp.
Quả nhiên, vừa mới bắt đầu đã bị bắt nạt đến phát khóc.
B612 ban đầu còn lo lắng sau này ký chủ sẽ xoay xở ra sao. Nhưng không ngờ, bé mèo xinh đẹp ấy lại có những toan tính nho nhỏ của riêng mình.
Nó cũng không biết là nên bất ngờ hay nên mừng thay cho cậu ta nữa.
Vòng thứ ba của trò chơi lại bắt đầu. Lần này, Nhuế Miêu bốc được lá số 7. Tuy nhiên, người rút được thẻ Quốc Vương là Trần Tắc – một học sinh nổi tiếng nóng nảy, có mái tóc dựng đứng như nổ tung.
Cậu ta không bốc được số 7, mà chỉ yêu cầu người bốc được số 4 kể một bí mật thật sự của bản thân. Nhuế Miêu nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm.
Bạn học bốc được số 4 có vẻ rất không vui. Cậu ta rõ ràng không thích kể những chuyện đáng xấu hổ của mình trước mặt mọi người, cuối cùng đành bịa ra một câu chuyện nghe như đùa để đối phó.
Các học sinh trong lớp đều quen thuộc với nhau, nên vừa nghe đã biết là bịa đặt. Mọi người lập tức ồn ào phản đối:
“Chuyện này giả quá rồi! Không tính!”
Ngay lúc không khí đang náo nhiệt, trong đại sảnh bỗng vang lên một âm thanh rất nhỏ – “phụt”.
Giống như có thứ gì đó vỡ ra. Cũng giống như một quả bóng bay căng phồng bị đâm thủng, phát ra tiếng xì chói tai.
Âm thanh ấy tuy không lớn, nhưng trong không khí đang huyên náo lại như thể bóp nghẹt cổ mọi người – tất cả đều đột ngột im bặt.
Một cơn mưa máu nhẹ nhàng rơi xuống từ không trung, giống như làn sương đỏ quét qua những khuôn mặt đang kinh hoàng.
Một bóng người nặng nề từ giữa phòng đổ sập xuống, như một bao cát rách rơi mạnh xuống đất. Máu tươi nhanh chóng lan ra, nhuộm cả thảm đỏ dưới thân người ấy thành màu đen đặc.
Người vừa mới cười đùa kể chuyện – bạn học số 4 – giờ đã nằm cứng đờ trên mặt đất, mắt vẫn mở trừng trừng, không nhắm lại nổi.