Cuộc Phiêu Lưu Bị Cấm Của Mèo Con [Vô Hạn Lưu]

Chương 4: Trò chơi Quốc Vương

Tòa lâu đài này được trang trí vô cùng cổ kính và xa hoa. Lúc này, họ đang ở tầng một. Sau khi rời khỏi phòng, Nhuế Miêu phát hiện các bạn học của mình đang háo hức khám phá khắp nơi trong lâu đài.

Cô gái đề xuất chơi trò Quốc Vương tên là Mộng Lộ. Hiện tại, cô đang cùng một nhóm bạn đứng giữa đại sảnh, dường như đang chờ họ.

Dĩ nhiên, phần lớn là đang chờ Kỳ Toại.

Nhuế Miêu để ý đến một nam sinh tên Chu Tuân, người bị đồn rằng cậu thầm thích. Hắn cũng đang đứng trong nhóm.

Chu Tuân có dáng người cao gầy nổi bật, chân dài, rất thu hút giữa đám đông.

Lúc này, hắn đang khoanh tay đứng tách biệt một chút khỏi mọi người, toát lên vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng không hề che giấu.

Dù chỉ đứng yên, không nói lời nào, hắn vẫn tỏa ra khí chất ngạo nghễ như thể áp đảo cả nhóm. Tựa như một đóa hoa cao lãnh nở trên đỉnh núi tuyết, thanh thuần mà không thể chạm tới.

Nhuế Miêu cũng chú ý đến một thiếu niên khác đang đứng trong góc, cao gầy, tóc dài che khuất nửa gương mặt, cả người co ro, âm u và trầm mặc.

Các bạn học xung quanh dường như không nhìn thấy cậu ta, chứ đừng nói là trò chuyện cùng.

B612 nhắc nhở: [Cậu ta tên là Hoa Râm, cũng là nhân vật phụ trong lớp giống ngài.]

Nhuế Miêu lẩm bẩm: “À... Liên minh nạn nhân à?”

B612 khựng lại một chút: [Coi như vậy cũng được.]

Từ những thông tin Nhuế Miêu tiếp nhận, Mộng Lộ dường như có ý tứ với “giáo bá” kiêu ngạo và khó thuần phục trong lớp. Thế nên sau khi đến nghỉ chân tại lâu đài, cô lập tức đề xuất chơi trò Quốc Vương, mục đích phía sau hoàn toàn không đơn giản.

À, giáo bá chính là Kỳ Toại, người vừa rồi đứng cùng cậu ở trong phòng.

Trò chơi Quốc Vương là một dạng biến tấu của bài poker, với quy tắc mang tính ép buộc, từ lâu đã rất phổ biến trong giới trẻ, và lớp học của bọn họ cũng không ngoại lệ.

Dạo gần đây, trò chơi này vừa thỏa mãn khao khát quyền lực và kiểm soát của người làm Quốc Vương, vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ trí tò mò và sự mập mờ qua những mệnh lệnh mà người chơi buộc phải tuân theo. Chính điều đó khiến nó càng thêm hấp dẫn.

Khi thấy Kỳ Toại bước ra, ánh mắt của Mộng Lộ lập tức sáng bừng. Cô nàng hào hứng tuyên bố bắt đầu trò chơi Quốc Vương.

Mọi người nhanh chóng ngồi thành vòng tròn giữa đại sảnh trải thảm nhung đỏ thẫm của lâu đài. Một nam sinh trong nhóm lấy ra bộ bài poker đã chuẩn bị từ trước, xáo kỹ rồi chia đều cho từng người.

Ván đầu tiên, người bốc trúng quân bài Joker chính là Mộng Lộ, đồng nghĩa với việc cô trở thành Quốc Vương của vòng chơi này. Cô tỏ ra rất vui, ánh mắt không ngừng liếc về phía Kỳ Toại đầy mong chờ.

Sau một hồi suy nghĩ, Mộng Lộ ra lệnh: “Người cầm lá số 5 bước ra đây, bế công chúa Quốc Vương xoay một vòng nào!”

Vừa dứt lời, cô lập tức nhìn về phía Kỳ Toại, háo hức chờ xem liệu hắn có phải là người cầm lá bài số 5 không.

Nhưng khi người thực sự đứng dậy lại là một nam sinh khác trong lớp, nét thất vọng thoáng hiện rõ trên gương mặt cô.

Tuy vậy, Mộng Lộ nhanh chóng lấy lại phong thái. Loại tình huống này vốn nằm trong dự tính của cô, việc không thể gọi đúng người mình muốn là điều bình thường trong một trò chơi dựa vào may rủi như thế này. Cô vui vẻ để nam sinh kia bế mình xoay một vòng giữa tiếng reo hò cổ vũ, rồi trò chơi tiếp tục bước vào vòng kế tiếp.