Kỳ Toại thấy ánh mắt hoảng loạn, bối rối của Nhuế Miêu khi quay đầu lại, không khỏi cong môi, khẽ cười: “Rõ ràng là cậu tự dưng làm cái động tác kỳ cục đó, còn nhìn tôi kiểu đó làm gì? Chu Tuân mà thấy thì không hay đâu nha. Không phải cậu thích hắn sao?”
Hắn ngả ngớn, nâng cằm ra hiệu về phía cửa. Lúc này, Nhuế Miêu mới nhận ra ngoài cửa còn có mấy người đang đứng.
Dường như họ vốn định đến gọi hai người, nhưng không ngờ lại vô tình chứng kiến cảnh tượng trớ trêu ngay trước mắt.
Người tên Chu Tuân giữ vẻ mặt lạnh lùng, chỉ liếc vào trong một cái rồi nhíu mày, lộ rõ vẻ không hài lòng. Sau đó, hắn xoay người rời đi ngay lập tức.
Những người đi cùng phía sau thì biểu cảm mỗi người một kiểu. Phần lớn đều mang ánh mắt đầy ẩn ý, chỉ riêng cô gái đứng gần Chu Tuân là sắc mặt tái nhợt, trông chẳng mấy vui vẻ.
Nhuế Miêu hoảng hốt bật dậy khỏi mặt đất. Hệ thống trò chơi livestream kinh dị mang tên B612 mà cậu được phân phối cũng như vừa mới được kích hoạt.
[Đang kiểm tra dữ liệu chủ nhân: Nhuế Miêu. Đang tiến hành kết nối với bản đồ livestream kinh dị... Ơ?]
Âm thanh đều đều của hệ thống bỗng khựng lại, rồi như không nén được kinh ngạc mà thốt lên: [Chủ nhân, ngài chẳng phải là trụ cột nổi tiếng của trò chơi Manh Sủng bên cạnh sao? Sao lại chạy nhầm sang đây vậy?]
Vừa nói, nó vừa lo lắng bay vòng quanh để kiểm tra tình hình. Trong trò chơi này, vai trò hiện tại của Nhuế Miêu lại được hệ thống nhận diện là NPC.
Nhuế Miêu nghe âm thanh lạ lẫm của hệ thống, nước mắt suýt rơi.
Trò chơi livestream kinh dị á?
Nhưng rõ ràng cậu là mèo con đáng yêu trong trò chơi Manh Sủng cơ mà! Mỗi ngày chỉ cần nằm ườn chờ chủ nhân cho ăn là được rồi. Vậy mà chỉ mới ngủ dậy một cái, cậu đã bị ném thẳng vào một trò chơi livestream kinh dị như thế này?
B612 dường như cũng chưa từng gặp trường hợp nào quái lạ như vậy, hoảng loạn đến mức quên cả nhiệm vụ thông báo tình huống. Nó lập tức mở giao diện nhân vật của Nhuế Miêu để kiểm tra, rồi càng thêm sững sờ.
[Chủ nhân, chỉ số nhan sắc của ngài lại là tối đa!]
Nó đảo mắt nhìn về phía thiếu niên trước mặt, gương mặt xinh đẹp tinh xảo nổi bật giữa đám đông, tựa như chiếc bánh ngọt thơm lừng nằm giữa căn phòng xám xịt âm u.
Nhuế Miêu nghiêng đầu, ngơ ngác hỏi: “Nhưng tại sao tên của ta lại có màu đen vậy?”
B612 lúc này mới để ý, vội vàng hét lên: [Ngài... sao lại bị đánh dấu là người chơi nằm trong danh sách đen?]
Nhuế Miêu hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra: “Vậy mấy cái thuộc tính đó với tên màu đen thì có ảnh hưởng gì không?”
Hệ thống im lặng thật lâu rồi mới chậm rãi đáp: [Hy vọng là ngài không bị phát hiện.]
Nhuế Miêu: ?
Thế nhưng cậu còn chưa kịp hỏi thêm điều gì thì bản đồ phụ đã tự động mở ra, cắt ngang đoạn hội thoại giữa cậu và B612. Một dòng thông báo về kịch bản phức tạp lập tức truyền thẳng vào đầu Nhuế Miêu.