Cuộc Phiêu Lưu Bị Cấm Của Mèo Con [Vô Hạn Lưu]

Chương 1: Lâu đài công chúa

[Hệ thống trò chơi Manh Sủng đã hoàn tất cập nhật, đang tiến hành truyền tống mèo Ragdoll – Nhuế Miêu.]

[Địa điểm hạ cánh: Gia viên Manh Sủng, quá trình rơi bắt đầu.]

[5%... 10%... 50%...]

[Phát sinh lỗi không xác định! Đang kiểm tra... đang khắc phục... lỗi không thể nhận diện...]

[Hạ cánh hoàn tất. Chúc bạn có trải nghiệm chơi game vui vẻ!]

Một tiếng cười khẽ, trầm thấp vang lên giữa những dòng âm thanh máy móc, như cố tình che giấu, rồi nhanh chóng biến mất.

Nhuế Miêu cảm giác như bản thân vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài giữa không gian hệ thống, đầu óc vẫn còn mơ màng, choáng váng và nặng trịch.

Cậu là một trong những chú mèo nhỏ nổi tiếng nhất trong trò chơi Manh Sủng, sống tại khu vực dành riêng cho các thú cưng đáng yêu. Với chiếc mũi hồng xinh xắn như phấn hồng, móng thịt hồng nhạt mềm mại, đôi mắt xanh biếc sâu thẳm như cất giấu cả biển khơi, mỗi lần xuất hiện là khiến trái tim người xem xao xuyến không thôi.

Là "idol mèo con" được yêu thích bậc nhất, mỗi ngày Nhuế Miêu nhận về hàng trăm lời mời phỏng vấn và luôn đứng đầu bảng xếp hạng nhân khí trong trò chơi.

Hôm nay là ngày hệ thống cập nhật, cậu trở về không gian trung tâm để ngủ đông như thường lệ.

Không ngờ vừa mới tỉnh lại, Nhuế Miêu theo bản năng duỗi người trên sàn, uể oải vươn tấm lưng mềm dẻo đặc trưng của mèo. Nhưng lần này, cậu lại cảm thấy mặt sàn cứng và thô ráp lạ thường, không còn tấm đệm êm ái quen thuộc. Cậu khẽ cong lưng, nhấc mông lên theo phản xạ liền cảm thấy có gì đó lành lạnh chạm vào da thịt.

Ngay sau đó, mông cậu bị ai đó nhẹ nhàng đá một cái.

Một giọng nam trầm khàn bật cười ngay phía sau: “Ê, tư thế này của cậu dễ khiến người ta hiểu lầm lắm đấy.”

Nhuế Miêu giật mình bật dậy, tròn mắt mở to.

Trước mắt cậu là một khung cảnh hoàn toàn xa lạ, thảm nhung hoa lệ, rèm đỏ sẫm dày nặng, xung quanh trang trí theo phong cách cổ điển châu Âu, xa hoa lộng lẫy, hoàn toàn khác biệt với căn phòng màu hồng ấm áp từng dành riêng cho thú cưng của cậu.

Cậu ngơ ngác nhìn quanh bằng đôi mắt xanh lam đầy nghi hoặc. Người vừa đá cậu là một người đàn ông xa lạ, gương mặt tuấn tú, khoé môi nhếch lên như cười, ánh mắt mang theo vẻ hứng thú khó giấu.

Còn chính cậu, bộ lông trắng mịn, vuốt mèo mềm mại đều biến mất. Đôi tay đang chống xuống mặt đất kia làn da trắng mịn không tì vết, như thể đã hóa thành người!

Người đàn ông nọ – Kỳ Toại – nheo mắt, chăm chú nhìn thiếu niên đang quỳ rạp trên thảm trước mặt.

Cậu thiếu niên có một gương mặt vô cùng xinh đẹp, đôi tai mèo trắng như tuyết ẩn hiện trong mái tóc bạc lấp lánh. Đôi mắt xanh sâu thẳm khẽ ngước lên, mang theo nét vô tội và mong manh khiến người ta không nỡ làm tổn thương.

Trên người cậu là chiếc váy hầu gái ngắn cũn, chỉ vừa đủ che phần đùi, bốn chân chống xuống đất, lười biếng duỗi người như một chú mèo vừa tỉnh ngủ.

Ánh nắng nhạt chiếu nghiêng, lặng lẽ lướt qua đường cong mềm mại của tấm lưng, phác hoạ nên dáng eo nhỏ nhắn đến mức chỉ một tay là ôm trọn. Chiếc đuôi xù mềm từ gấu váy vểnh lên đầy hứng khởi, như đang thể hiện tâm trạng vô cùng tốt của chủ nhân.

Mà Nhuế Miêu hoàn toàn không nhận ra rằng, tư thế hiện tại của cậu thực sự dễ khiến người khác hiểu lầm vô cùng.

Tác giả: Tất cả các công đều là một người nha!