Sau BE, Các Nam Chính Đều Trọng Sinh

Chương 10.1

Bạc đãi?

Tạ Thừa Cẩn bỗng nghĩ dường như hắn thật sự chưa từng hiểu rõ tình cảnh của Tạ Diên Ngọc khi sống ở Tạ phủ.

Chẳng qua trong mộng, dùng góc nhìn của nàng mà nhìn, quả thật có thể cảm nhận được… nàng oán hận và bất mãn với Tạ gia.

Ý niệm này chỉ lướt nhanh qua đầu, không tạo thành bao nhiêu gợn sóng.

Lúc này người hầu đã đến gần.

Tạ Thừa Cẩn phân phó: “Mấy ngày tới, nếu có ai đến nói muốn dẫn Tạ Diên Ngọc đi Oán Trạch, hoặc chính nàng mở miệng muốn đi đều để quản sự từ chối.”

Người hầu lập tức cúi đầu: “Thuộc hạ sẽ lập tức thông báo xuống.”

Tạ Thừa Cẩn gật đầu, lại nói tiếp: “Còn nữa.”

Người hầu kính cẩn: “Mời công tử dặn dò.”

“Để ý tình hình bên Tạ Diên Ngọc một chút. Nếu nàng có ý tìm Hạ Lan Nguy, hoặc Hạ Lan Nguy đến tìm nàng, ngươi liền…”

Hắn nói đến đây, giọng hơi chậm lại.

Dù sao cũng là thế gia, quy củ lễ giáo ràng buộc nghiêm khắc.

Nam nữ chưa đính ước mà thường xuyên lui tới, ở riêng một chỗ dù chưa làm gì đi quá giới hạn, cũng là không hợp lễ nghi.

Bên dưới có lời đồn rằng Tạ Diên Ngọc và Hạ Lan Nguy thường gặp mặt riêng, dù hiện giờ lời đồn chưa lan đến tai các chủ tử, cũng chưa gây sóng gió gì… nhưng hắn không thể không phòng.

Với Tạ Thừa Cẩn, nghiêm khắc giữ lễ chính là lẽ sống. Việc hắn chủ động đề cập đến chuyện này, với người hầu mà nói đã là điều rất hiếm thấy.

Người hầu thận trọng suy nghĩ, rồi dè dặt đề xuất: “Thuộc hạ sẽ phái người ngăn từ xa. Nếu có ai thắc mắc, cứ nói không tiện. Trai đơn gái chiếc, không có thân phận ràng buộc, việc gặp riêng là không hợp quy củ, đúng không ạ?”

Tạ Thừa Cẩn lặng lẽ nghiền ngẫm hai chữ “không tiện” kia.

Qua một lúc, hắn mới gật đầu, thản nhiên nói: “Ừ, được.”

Người hầu định rời đi, nhưng hắn lại gọi lại: “Chuẩn bị một ít sách nhập môn tu tiên, mang đến chỗ ta. Sáng mai, đưa Tạ Diên Ngọc đến đây.”

Người hầu: “…”

Ý là… công tử muốn tự mình dạy nàng học?

Nhìn chằm chằm nàng học tu tiên?

Dùng cách này để chiếm trọn thời gian và tinh lực của nàng, không cho nàng cơ hội đi gặp Hạ Lan Nguy?

Người hầu thầm nói trong lòng: Công tử từ trước đến nay vốn luôn cứng rắn theo khuôn phép, hành sự rõ ràng dứt khoát… từ bao giờ lại bắt đầu dùng cách vòng vo như vậy?

Bên kia.

Tạ Diên Ngọc vẫn còn chưa biết chỉ trong vài câu nói, Tạ Thừa Cẩn đã âm thầm sắp đặt xong xuôi mọi chuyện cho mấy ngày tới của nàng, thậm chí còn khéo léo chặn luôn cơ hội nàng theo đoàn đến Oán Trạch.

Nàng ngủ một giấc ngon lành, tỉnh dậy thì mở cốt truyện xem lại một lượt, sau đó nói với hệ thống:“Chuyện Oán Trạch…”

Hệ thống cảnh giác: [Ngươi lại muốn làm gì?]

Tạ Diên Ngọc: “Nếu tiến độ cốt truyện không cần theo trình tự thời gian, vậy nếu ta tự mình đi theo Oán Trạch, có phải cũng tính là xoát được tuyến cốt truyện với Hạ Lan Nguy?”

Hệ thống: [Đúng.]

Tạ Diên Ngọc nghe vậy liền bắt đầu suy tính.

Trước đây nàng còn không biết Hạ Lan Nguy cũng sẽ đi Oán Trạch.

Trong nguyên tác, nàng là sau khi hắn rời đi mới biết tin, lúc đó cũng chẳng có cơ hội theo cùng.

Lúc đó nàng vốn cũng chẳng định đi, nhưng sau này vô tình xem qua bản đồ địa vực thì mới phát hiện Oán Trạch nằm gần vùng ngoại ô Thiên Đô, ngay bên cạnh lối vào của Yêu Giới.

Ý nghĩ lóe lên trong đầu nàng…

Nàng vẫn còn một tuyến cốt truyện khác cần đi, liên quan đến Yêu Tôn.Tuyến đó nằm ở rất xa trong tương lai, theo nguyên tác thì phải nhiều năm sau mới bắt đầu.

Nhưng nàng không muốn ngồi đợi bị động suốt thời gian dài như vậy, tốt nhất nên chủ động chuẩn bị từ trước.

Trước mắt, đây đúng là một cơ hội không tệ.

Vừa có thể đi tìm hiểu về Yêu Giới và Yêu Tôn, vừa có thể tiện thể xoát tiến độ cốt truyện với Hạ Lan Nguy.

Một mũi tên trúng hai đích.

Nghĩ thế, nàng lập tức động ý muốn tham gia chuyến đi.

Trong nguyên tác có nhắc đến, lần này Tạ gia cũng sẽ để một số tiểu bối cùng đi rèn luyện, chỉ cần trước ngày khởi hành đến chỗ quản sự báo danh là được.

Dù vẫn còn vài ngày mới xuất phát, nàng cũng không cần vội.

Trước mắt, còn có chuyện khác cần làm trước.