Sau Khi Xuyên Thành Sư Tôn Có Độ Nguy Hiểm Cao, Ta Phá Cạm Bẫy

Chương 4

Quả nhiên, không thể dễ dàng cho cậu một con đường sống, chuyện này Cố Bạch đành chấp nhận trong bình thản.

[Hệ thống sẽ lần lượt công bố các nhiệm vụ giảng dạy. Mong ký chủ nỗ lực hoàn thành. Sau năm năm, ngài sẽ hoàn toàn sở hữu thân phận hiện tại này.]

Lúc này, Cố Bạch vừa động niệm, trước mắt lập tức hiện lên giao diện hệ thống. Trên giao diện có đủ loại thông tin, nhưng còn chưa kịp nhìn kỹ nghiên cứu thì một âm thanh khác biệt lại vang lên.

[Đinh! Nhiệm vụ tân thủ sắp được phát động. Xin nhanh chóng đến địa điểm tuyên bố nhiệm vụ Tử Tiêu Đỉnh, Công Thẩm Đài. Chúc ngài may mắn!]

Cố Bạch, không, bây giờ nên gọi là Cố Bạch Khanh, Cố Bạch là người luôn cẩn trọng. Trong tình huống chưa hoàn toàn hiểu rõ quy tắc vận hành của hệ thống, cậu quyết định cứ làm theo hướng dẫn trước đã. Dù sao hiện tại đây là thế giới thật, không phải game. Nhiệm vụ cốt truyện sẽ không đợi cậu sẵn sàng rồi mới bắt đầu.

Giống như một tân binh đi làm ngày đầu tiên, nhiệm vụ đầu tiên khiến người ta vừa sợ vừa hồi hộp. Cố Bạch Khanh nhanh chóng đứng dậy chỉnh trang lại y phục. Nhờ có ký ức của nguyên chủ, việc thu xếp cũng không quá khó. Vừa hồi tưởng lại cốt truyện, vừa đi ra ngoài.

Kết quả vừa mở cửa ra, suýt nữa đυ.ng phải một nữ tử toàn thân nồng mùi thuốc.

“A, tỉnh rồi à? Vội vội vàng vàng thế làm gì?”

“Tam… Tam sư tỷ.”

Người đến chính là Tam sư tỷ của Cố Bạch Khanh, hộ tông trưởng lão, các chủ Phi Hạc , tên La Niệm Nhất. Tu luyện đạo từ con đường y tu. Theo ký ức của nguyên chủ, Cố Bạch Khanh là vì thất bại khi lịch kiếp, bị sét đánh đến hôn mê, phỏng chừng La Niệm Nhất đến đây là để chăm sóc cho cậu.

“Ta muốn đến Công Thẩm Đài.”

La Niệm Nhất nghe vậy thì hơi ngẩn người: “Ngươi nghe tin rồi? Lạ thật, đã có người đến báo rồi sao?”

“Ừm, có nghe nói.” Cố Bạch Khanh trả lời qua loa, rút cây trâm cài từ tóc xuống, chuẩn bị thi pháp.

La Niệm Nhất liếc cậu một cái đầy nghi hoặc: “Bình thường thấy ngươi chẳng mấy khi quan tâm đến ai, không ngờ đồ đệ gặp chuyện, ngươi lại cuống lên như vậy. Đúng lúc ta cũng đang lo cho tiểu đồ đệ thiên phú cao của ngươi, đi cùng nhé.”

Nói xong, La Niệm Nhất xoay người, vạt váy lụa màu xanh biếc tung bay, tiện tay kéo hồ lô đựng rượu thuốc bên hông xuống.

Cố Bạch Khanh thì ném mạnh cây trâm lam nhạt trên đầu xuống đất. Cây trâm này là bản mệnh kiếm Thần Tuyết của cậu biến thành. Dựa theo ký ức, Thần Tuyết chỉ cần ném xuống sẽ lập tức hóa thành phi kiếm cỡ lớn, đạp lên là có thể ngự kiếm phi hành, như trong truyền thuyết tiên hiệp.

Cố Bạch Khanh không kìm được dâng lên một trận hưng phấn, chỉ cần đạp chân lên phi kiếm, là có thể thực sự trải nghiệm tiên hiệp rồi!

Linh lực dao động lan ra, một vật thể trước mắt lập tức phóng lớn. Cố Bạch Khanh vốn đang hưng phấn, thì mặt lập tức đơ cứng. Bên cạnh, La Niệm Nhất đã nhẹ nhàng bước lên hồ lô phi hành, quay đầu nhìn cậu, còn Cố Bạch Khanh thì chỉ cúi xuống nhặt lại cây trâm nhỏ trên nền đá lát, ánh mắt đầy bối rối nhìn về phía La Niệm Nhất.

La Niệm Nhất sắc mặt lập tức thay đổi, gần như dịch chuyển tức thời tới trước mặt cậu, đưa tay chộp lấy cổ tay Cố Bạch Khanh, đôi mày thanh tú cau chặt lại.

“Chuyện gì thế này? Linh lực của ngươi đâu? Chỉ là bị thiên lôi đánh một cái thôi mà, sao lại thành ra thế này?” Nói đến cuối, giọng nàng đã hơi cao vυ't, hiển nhiên tình trạng cơ thể của Cố Bạch Khanh đã vượt khỏi sức tưởng tượng của nàng.

Nhưng Cố Bạch Khanh lúc này đâu còn tâm trí lo chuyện đó, nhiệm vụ đầu tiên mới là quan trọng.

“Tam sư tỷ, vẫn nên đến Công Thẩm Đài trước đi.” Cậu nghiêm túc nói, rút tay về.

“Phải phải, nhị sư huynh và bọn họ đều đang ở Công Thẩm Đài, đến đó rồi cùng nhau nghĩ cách.” La Niệm Nhất nói xong liền kéo cậu nhảy lên hồ lô, bay vụt qua khu rừng phong đỏ rực như lửa, hướng về phía Tử Tiêu Đỉnh.

Tử Tiêu Tông, một trong Tứ đại tiên môn của Tu chân giới. Dưới trướng Chưởng môn có bốn vị hộ tông trưởng lão và bảy vị trưởng lão các môn, toàn bộ tông môn được xây dựng trên linh mạch cực lớn. Có năm khu các, bảy ngọn phong, linh khí dồi dào, phong cảnh tuyệt đẹp, tiên khí lượn lờ, là nơi tu hành lý tưởng.

Tử Tiêu Đỉnh là nơi cao nhất trong tông môn, tại đây dựng nên ngôi điện Công Thẩm Đài chuyên dùng để thẩm tra xử lý những người phạm tội trong tông môn.

Gió lạnh gào thét giữa trời cao, Cố Bạch Khanh cũng tranh thủ sắp xếp lại tình hình trong đầu.

Cậu, Cố Bạch Khanh, từng là một trong những người có chiến lực mạnh nhất của Tử Tiêu Tông, tu vi đã đạt đến Độ Kiếp kỳ, chỉ còn một bước nữa là phi thăng. Trước đó không lâu, cậu đang tiếp nhận lôi kiếp thì bị sét đánh ngất xỉu, rơi vào hôn mê. Mà đệ tử duy nhất của cậu Mặc Huyền Ly, để giúp đỡ sư tôn, đã xâm nhập vào cấm địa của Tử Tiêu Tông tìm kiếm linh thảo, kết quả không may kích hoạt cấm chế, thả ra Ma tộc bị phong ấn trong đó.