Cậu đang đọc trúng một quyển sư tôn văn thuần ái, nghe nói tên gốc của truyện là "Sư Tôn Hàng Đêm Khóc". Mới nhìn tên thôi đã biết không phải hàng bình thường, vừa đọc đến đoạn bị nhốt bên cạnh, hơi thở điên cuồng ập thẳng vào mặt.
Bộ truyện táo bạo này chủ yếu kể về chuyện tình yêu rối rắm giữa đồ đệ công Mặc Huyền Ly và sư tôn thụ Cố Bạch Khanh, một kịch bản điển hình trong dòng sư tôn văn.
Vị sư tôn được miêu tả như đóa hoa lạnh lùng trên đỉnh cao, thanh lãnh, dè dặt, không thể xâm phạm, nhưng lại đặc biệt yêu thương, chăm sóc đồ đệ. Đối với một người chưa từng cảm nhận được tình thương như Mặc Huyền Ly, sự dịu dàng của sư tôn dần chiếm đầy tim, thứ tình cảm tôn kính ban đầu cũng bắt đầu biến chất.
Chỉ vì một lần ngoài ý muốn khiến đồ đệ ma hóa, mất kiểm soát, hắn bắt đầu phóng đại mọi cảm xúc dành cho sư tôn, hoàn toàn bị du͙© vọиɠ chi phối. Để chiếm hữu sư tôn một cách triệt để, đồ đệ phúc hắc bày mưu tính kế, khiến sư tôn hiểu lầm rằng nếu không cùng đồ đệ song tu thì cả hai sẽ chết.
Sư tôn cảm thấy chính mình không bảo vệ tốt đồ đệ, từ đó sinh ra áy náy sâu sắc. Để không liên lụy đến đồ đệ, cậu đành miễn cưỡng chấp nhận việc phá bỏ luân thường.
Thế là, tuyến truyện sư tôn thanh lãnh bị ép sa vào con đường song tu chính thức mở màn. Mấy yếu tố tu tiên trong truyện chẳng qua cũng chỉ để thay đổi bối cảnh, thay đổi thế chơi, đổi kiểu dỗ dành đồ đệ mà thôi.
Thế nhưng, khi sư tôn thực sự động lòng với đồ đệ, lại phát hiện ra rằng đồ đệ đã nhờ vào việc song tu với mình mà trở thành đại ma đầu, uy hϊếp toàn bộ Nhân giới. Hơn nữa, cái gọi là song tu để bảo mệnh trước kia cũng chỉ là lời dối trá để gạt cậu.
Sư tôn đương nhiên không thể chấp nhận sự thật đó, thề sẽ thanh lý môn hộ. Đồ đệ không hiểu được quyết định của sư tôn, rõ ràng hai người tâm ý đã tương thông, cớ gì lại phải phân rạch chính tà? Trong cơn giận dữ, đồ đệ liền bắt cóc sư tôn giam giữ, từ đó mở ra tuyến truyện ngược luyến tình thâm.
Mà Cố Bạch lại đọc trúng ngay khúc cao trào này. Thật lòng mà nói, bộ truyện này đã vượt xa mọi giới hạn của những nhân vật mà cậu từng l*иg tiếng trước đây. Có vài phân cảnh khiến một thằng trai thẳng như cậu mồ hôi túa ra, da đầu tê rần, thật sự như nghe tiếng hổ sói gào thét bên tai, sắp khiến cậu nghẹt thở, mỗi ngày đều tự hỏi trong linh hồn: “Cái này cũng đúng sao?”
Giờ thì đầu óc cậu đã bắt đầu đơ đơ. Ơ? Sao cậu càng lúc càng ngu… Ngu…”
Đột nhiên, toàn thân Cố Bạch giật nảy lên như bị điện giật. Thiết bị thu âm rò điện sao? "Sư tôn! Sư tôn!”
Đầu choáng váng, não nhức như búa bổ, trước mắt tối sầm lại, giữa tiếng sấm rền vang, bên tai truyền đến giọng nói hốt hoảng đầy lo lắng.
Trong lòng cậu thầm nghĩ đây ai vậy, nhập vai dữ vậy? Đến mức này rồi mà vẫn không gọi tên thật, lại gọi sư tôn mới chịu được, hài thật đấy. Mà giọng này nghe không tồi nha, pha trộn giữa âm sắc thiếu niên và nam thần, vừa dễ nghe vừa đặc biệt. Có khi là tân binh bên tổ phối âm cũng nên? Thật ra rất hợp với nhân vật Mặc Huyền Ly đó chứ.
Cố Bạch miễn cưỡng mở mắt, muốn xem thử ai đang nhập vai đánh mình dữ dội vậy.
Ai ngờ đập vào mắt lại là một người thanh niên mặc đồ cổ trang, dáng vẻ còn chưa nhìn rõ thì cảnh sắc trời đêm ngoài khu rừng phong hoang vu đã khiến mắt cậu trợn trắng, thật sự ngất lịm.
Trong bóng đêm vô tận, từng đợt thanh âm kim loại lạnh lẽo như xuyên vào thần kinh.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ, linh hồn được Thiên Đạo lựa chọn!]
[Đinh! Trói định nhân vật thành công. Nhân vật: Cố Bạch Khanh. Thân phận: Một trong Tứ đại hộ tông trưởng lão của Tử Tiêu Tông, chủ Lạc Phong Các.]
[Đinh! Thiên Đạo đã chọn cho ký chủ hệ thống ‘Sư Tôn Tốt’, hệ thống trói định thành công. Mục tiêu nhiệm vụ: Mặc Huyền Ly]
Cố Bạch bị ba tiếng ‘Đinh!’ đánh thức sống dậy, còn tưởng bản thân đang nằm mơ. Ai dè vừa mở mắt ra, mẹ nó!