Sống Lại Thành Bảo Bối Trong Lòng Nhiếp Chính Vương

Chương 2

"Gia, không đi xem hội thưởng trà cho vui một chút à?"

Trong tiết trời xuân se lạnh, nội điện của phủ Nhϊếp Chính Vương tĩnh lặng đến lạ thường. Bên trong một tấm bình phong vân mẫu, người chủ tử mặc áo bào đen cầm cây bút lông màu tím, ngòi bút cứ lơ lửng trên giấy mà không viết được chữ nào!

Không phải vì tên Mật thư lang(*) Chiết Ngụ Lan này quá ồn ào mà là mỗi khi tên tiểu tử trẻ tuổi này nói một câu, Dung Duệ lại nhớ đến cảnh đầu lăn xuống đất của hắn ta.

(*) Mật Thư Lang là một chức quan trong hệ thống quan chế thời phong kiến Trung Quốc. Đây là chức vụ thuộc Thượng Thư Tỉnh, cơ quan hành chính cao nhất thời đó, tương đương với văn phòng chính phủ. Chức vụ này khá giống với thư ký hoặc cố vấn văn thư trong các cơ quan hiện đại, nhưng gắn liền với bối cảnh chính trị và lễ nghi phong kiến. Người đảm nhiệm chức vụ này thường là những người giỏi về văn chương, chữ nghĩa, và có khả năng xử lý các công văn phức tạp.

Đã mười ngày trôi qua kể từ khi tỉnh dậy, Dung Duệ không bao giờ ngờ rằng mình sẽ trùng sinh, quay trở lại bốn năm trước khi bị gϊếŧ chết một cách thê thảm.

Cảnh tượng cái chết của kiếp trước vẫn còn in sâu trong tâm trí, khi tỉnh dậy, hắn cảm thấy như có một mùi hoa nhài nhè nhẹ còn vương vấn nơi ngực áo trống rỗng, dường như đang nhắc nhở hắn rằng, trên đời vẫn còn một người sẵn lòng dùng sự dịu dàng thấm đẫm máu tươi mà lao vào che chắn cho một kẻ mang mệnh thiên sát cô tinh như hắn.

Năm đó, vị Nhϊếp Chính Vương 23 tuổi, vẫn chưa cưới đích nữ của phủ Duật Quốc công về làm thê tử.

Dung Duệ đồng thời nhớ lại rằng, tiểu thư họ Hoa không phải là người ngốc bẩm sinh. Người ta nói rằng vào mùa thu năm nàng tròn mười lăm tuổi, nàng đã bị ngã xuống nước rồi đập đầu vào đá nên mới trở nên như vậy.

Điều đó có nghĩa là, hiện tại thì chuyện tồi tệ đó vẫn chưa xảy ra.

Kể từ khi sống lại, mỗi ngày thái tử Dung Huyền Trinh vẫn đến thỉnh an hắn như thường lệ, vẻ ngoài trông rất hiếu thuận và vô hại nhưng Dung Duệ chưa từng triệu kiến y một lần nào - bởi vì hắn sợ mình sẽ không kiềm chế được mà róc thịt y ngay tại chỗ.

Oán hận kiếp trước, kiếp này hắn sẽ đòi lại từng chút một, cả gốc lẫn lãi. Còn ân tình kiếp trước…

Dung Duệ phái người đi điều tra động tĩnh của phủ Duật Quốc công.

Nhưng ám vệ nhận lệnh lại không đi ngay, sắc mặt có chút kỳ quái: "Chủ tử, kinh thành không có người tên là Hoa Vân Thường, xin cho thuộc hạ được hiểu rõ ý chỉ của chủ tử."

Nghe câu này, sắc mặt của Dung Duệ lập tức trở nên lạnh lùng.