Xuyên Nhanh: Nữ Chính Liều Mạng Để Happy Ending

Thế giới 1 - Chương 22

Giang Cận lặng lẽ nhìn một lúc, chuẩn bị nghỉ ngơi thì lại thấy đại tiểu thư thay một chiếc váy trắng vải lanh nhẹ nhàng đi đến bên cạnh một người phụ nữ trung niên có lẽ là bảo mẫu.

Cô thuần thục nhận lấy bình tưới cây của đối phương, trên mặt nở nụ cười dịu dàng tươi sáng, cô dường như nói gì đó, bảo mẫu cũng cười hiền hậu.

Giang Cận mím môi, vô thức sờ túi áo gần tim.

Đầu mũi dường như vẫn còn vương vấn hương đào ngọt ngào nhàn nhạt.

Do Diệp Nghi cứ lải nhải bên tai cậu nói đại tiểu thư là một người đáng ghét ích kỷ như thế nào khiến cậu thật sự cho rằng đại tiểu thư có tội ác tày trời.

Nhưng.

Điều đó có liên quan gì đến cậu.

Thiếu niên thờ ơ nghĩ như vậy.

Trưa hôm sau quản gia Lâm mang chiếc xe lăn mới đến.

Bàn Xu thuần thục điều chỉnh tựa lưng ghế: "Chị đưa em ra ngoài xem nhé."

"Vâng." Thiếu niên ngoan ngoãn cong môi.

"Quản gia Lâm, chú cứ đi làm việc của mình đi."

"Vâng, tiểu thư."

Vừa đến phòng khách đã chạm mặt Bàn Tự và thư ký trở về lấy tài liệu.

Bàn Tự tối qua ở lại công ty, trong nhà đột nhiên có thêm một người lạ khác giới khiến anh có chút bất ngờ: "Xu Xu, vị này là?"

"Anh, anh về rồi ạ? Em ấy tên Giang Cận, là bạn của em."

Thiếu niên trên xe lăn cũng ôn tồn mở miệng: "Chào anh."

"Ừ, anh về lấy một tài liệu, tối nay công ty có cuộc họp."

Bàn Tự nhìn chằm chằm bóng lưng hai người, nụ cười khẽ tắt đi, nói với thư ký phía sau một câu: "Điều tra cậu ta."

Thư ký: "Vâng, tổng giám đốc Bàn."

...

Đôi mắt trong veo quyến rũ của thiếu nữ lộ vẻ ngây thơ.

Cô quỳ trên tấm thảm lông trắng nhỏ nhắn tươi mát phong cách đồng quê, đầu ngón tay trắng nõn chọn lấy trang giấy hơi cứng, đôi môi đỏ mọng khẽ động đậy.

Trên bìa sách mấy chữ lớn: Truyện cổ Andersen.

Giang Cận gần như xem đến ngẩn người, cậu hoàn toàn không thể liên hệ thiếu nữ yên tĩnh lúc này với vị đại tiểu thư cao quý diễm lệ chói loá, không chút nể mặt mà tát Diệp Nghi hôm đó.

Điều này cho cậu một ảo giác.

Đại tiểu thư là ngây thơ, vô hại.

Mà loại thiếu niên âm u đen tối từ trong xương cốt, ngoại trừ có một khuôn mặt, chỉ cho phép những con vật nhỏ hiền lành vô hại bước vào lãnh địa của cậu.

Cậu cụp mắt bình thản nhìn hai chữ "Kinh Thánh" mạ vàng trên bìa sách, Chúa yêu thương thế gian?

Đôi mắt đen láy của thiếu niên lóe lên một vẻ chế giễu rõ ràng.

Chỉ có loại đại tiểu thư ngây thơ này mới tin vào "Chúa yêu thương thế gian".

"Giang Cận? Em đang nghĩ gì mà chăm chú thế?"

"Đừng làm kinh động người tôi yêu, đợi đến khi người ấy tự nguyện." Giọng thiếu niên trong trẻo sạch sẽ chậm rãi dịch một đoạn tiếng Anh dài khó hiểu trong sách, thanh âm như hạt châu rơi trên đĩa ngọc.

Êm ái dễ nghe.