Yêu Phi Đụng Phải Thái Tử Gia Kinh Khuyên

Chương 5

Một cục bông trắng nhỏ xíu như vậy, nếu đặt trước mặt con thỏ Angora này, có lẽ sẽ bị kích thước của nó dọa cho ngất xỉu mất.

Con thỏ trắng đó tên là "Tiểu Vân". Bệ hạ nhà cậu vốn không thích động vật nhỏ lắm, nhưng thỉnh thoảng cũng trêu nó một chút. Lúc ôm cậu, đôi khi giữa mấy tiếng "Ái phi", Bệ hạ còn gọi xen vào "Tiểu Vân", khiến cậu giận dỗi đấm nhẹ vào ngực ngài: “Đại vương đang gọi ta hay gọi con thỏ thế!"

Còn con thỏ Angora cậu nuôi bây giờ tên là "Thái tử", to đùng, mặt mũi trông hơi dữ, giống hệt bố nó.

Quý phi đây, Thái tử đây, nhà này chỉ còn thiếu mỗi Đại vương nữa là đủ bộ.

Sở Mộ Vân bế bé thỏ to lên hít hà một hơi thật sâu, cái cục bông này nặng trịch, trĩu cả tay cậu: “Thái tử, ba đi đây, ở nhà ngoan chờ ba về nhé.” rồi lại cười hì hì dọa nó: “Nếu tối nay không xong việc, tháng sau không có tiền ăn cơm, thì con sẽ thành lương thực dự trữ bị thịt đấy nhé.”

Thái tử: “… (Nhóp nhép nhai)”

Con thỏ Angora được chăm sóc rất kỹ lưỡng, thân hình béo tốt, lông mượt mà, toàn thân sạch sẽ không chút mùi hôi. Dù vừa nhận được “lời đe dọa chết chóc” từ Sở Mộ Vân, nó vẫn bình tĩnh nhai cỏ.

Sở Mộ Vân lại thơm "Thái tử" một cái, thả cục bông lớn xuống cho nó tự do đi lại trong nhà, soi gương ở cửa chỉnh lại quần áo lần nữa rồi mới thật sự rời đi.

Cậu không có xe riêng, đành gọi taxi đến khách sạn.

Khách sạn Lệ Tinh, phòng riêng.

Bữa tiệc tối nay là tiệc khởi động dự án phim tình cảm cổ trang "Lê Hoa Lạc". Sở Mộ Vân đã dò hỏi rồi, bộ phim này vốn đầu tư không cao, ê-kíp cũng chẳng hùng hậu gì, nhìn qua không có tiềm năng gây sốt, nhưng đây đã là cơ hội tốt nhất mà cậu có thể tìm được lúc này.

Mới chỉ là khởi động dự án chứ chưa khai máy, ngoài nam nữ chính ra thì vẫn còn nhiều vai chưa định, cậu muốn vớt vát lấy một vai.

Nữ diễn viên hạng B đã được nhắm trước cho vai nữ chính là tâm điểm của bữa tiệc hôm nay, còn diễn viên quèn như Sở Mộ Vân chỉ đến làm nền cho người khác mà thôi. Hay nói đúng hơn, là một tấm phông nền di động biết thở, chẳng khác gì đồ vật trang trí.

… Là một người xuyên không từ cổ đại tới, đôi khi cậu cũng cảm thấy giới giải trí này thật phong kiến, chẳng coi người ra người.

Sở Mộ Vân vừa vào phòng liền tự giác tìm một góc khuất ngồi xuống, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn quanh.