Sau Khi Xuyên Sách Kẻ Thù Phát Hiện Ta Là Mị Ma

Chương 1.2: Hoa hồng đẫm máu

Cậu bước từng bậc đá, tiến vào phòng chủ nhân của dinh thự. Bố cục nơi đây không khác gì so với tòa dinh thự cổ kính mà cậu sắp thừa kế ở thời hiện đại, kể cả những lối đi bí mật và rêu phong kẽ đá.

Cậu xua đuổi đám người hầu, không gian xung quanh chìm vào yên tĩnh.

Luke chậm rãi đi ngang qua lò sưởi, đến trước chiếc gương bạc cao bằng người. Ánh lửa bập bùng, trong gương hiện lên hình ảnh mờ ảo của một thiếu niên.

Mái tóc vàng óng hơi xoăn buông lơi trên trán, bên dưới là đôi mắt màu xám tím, sống mũi cao thanh tú, cùng đôi môi mỏng sắc như có thể cứa vào da người khác.

Gương mặt tái nhợt vì thiếu máu kinh niên, dáng người mảnh khảnh yếu ớt, cùng nốt ruồi đỏ nhỏ trên xương đòn. Tất cả đều không khác gì so với cơ thể của Luke.

Tất nhiên, ngoại trừ đôi chân khỏe mạnh này.

Khi tấm áo choàng lụa tuột khỏi eo, Luke chợt nhớ đến câu chuyện đọc sáng nay.

Người quản lý dinh thự đã đưa cậu vào thư viện chờ đợi, trong lúc buồn chán, cậu vừa ho vừa lục tìm từ đống bụi một cuộn giấy da cổ xưa.

Nó kể lại một thiên anh hùng ca về máu và hoa hồng.

Nhân vật chính là con trai của một công tước bị oan khuất, buộc phải làm nô ɭệ dưới trướng kẻ thù của cha mình. Nhờ ân điển của thần Quang Minh, hắn được phong làm Thánh Kỵ Sĩ của Thần Điện, cuối cùng báo thù cho cha, lật đổ bạo chúa, đăng quang trở thành Thánh Vương của vạn dân.

Lý do Luke bị cuốn hút bởi câu chuyện này, là bởi nhân vật "kẻ thù", "bạo chúa" bị lật đổ, Luke Charlemagne, trùng hợp lại trùng tên với chính cậu.

Hiển nhiên, với tư cách là "phản diện" của câu chuyện, "Luke" có kết cục bi thảm, bị nhân vật chính nhốt vào tòa tháp cao, ngày đêm có trọng binh canh giữ, còn bị thiết lập cấm chế nghiêm ngặt nhất toàn lục địa. Chỉ mình nhân vật chính có thể ra vào.

Cuộn giấy da không giải thích nhiều về kết cục của "Luke", dường như cậu ta bị giam cầm cô độc cho đến chết.

Đáng tiếc, nhưng không liên quan gì đến cậu.

Tình huống hiện tại của cậu. Có vẻ cậu không chỉ là người ngoài cuộc đơn thuần.

Bởi vì vị Thánh Vương trong cuộn giấy da tên là "Lancelot Winston", trùng tên với mỹ nhân tóc bạc "Lance" mà Luke gặp trong vườn hồng.

Sách từng nhắc đến, thời niên thiếu Thánh Vương từng làm người làm vườn trong vườn hồng của "Luke", cùng với những hình tượng nhân vật, kiến trúc, thực vật, trang phục y hệt như miêu tả trong nguyên tác.

A, quả là một sự trùng hợp tuyệt vời.

Luke nhếch mép, sau nhiều lần xác nhận, cậu dần chấp nhận sự thật này.

Không phải giấc mơ, ảo giác hay diễn kịch, tình huống thực tế là, cậu xuyên qua thành nhân vật phản diện cùng tên cùng gương mặt trong cuộn giấy da.

Dù hiện tại "phản diện" còn chưa trưởng thành, chưa đủ tư cách làm bạo chúa, chỉ là một kẻ hoang da^ʍ ngạo mạn, đồng thời được quốc vương cực kỳ sủng ái.

Chấn động, nghi ngờ và hoảng loạn là không thể tránh khỏi, nhưng một loại hỉ lạc cuồng nhiệt khác đã lấn át tất cả những cảm xúc khác.

Luke nhìn chằm chằm vào đôi chân trần trong gương.

Thon dài cân đối, vì quá được nuông chiều thiếu vận động, nhìn là biết không có chút sức lực nào. Làn da mềm mại hơn cả lớp màng sữa đông, nếu bị vải thô cọ vào, sẽ để lại vết hồng ửng.

Nhưng nó có thể đứng lên, có thể bước đi, như vậy đã đủ rồi.

Trong mười bảy năm ngồi xe lăn, Luke từng vô số lần cầu khẩn thần linh và ác ma, cầu xin một đôi chân khỏe mạnh, vì điều này cậu có thể trả bất cứ giá nào.

Giờ nguyện vọng đã thành hiện thực.

Cuộc sống trước kia dường như không có gì đáng lưu luyến, cuộc sống ở thế giới khác tuy cũng không có gì đáng mong đợi, nhưng lại ban tặng cho cậu một đôi chân.

Cậu hài lòng với món quà này, dù là từ thần linh hay ác ma.

Ánh mắt Luke lưu luyến nhìn đôi chân mình, cậu tạo dáng đủ kiểu, như đứa trẻ nhận được món đồ chơi hằng mơ ước, tò mò khám phá cách sử dụng.

Cho đến khi cánh cửa phòng ngủ đột nhiên bật mở.

Hai người hầu nam áp giải Lancelot xông vào, từ phía sau họ bước nhanh ra một lão giả khoảng năm mươi tuổi, dáng vẻ quản gia, y phục chỉnh tề sạch sẽ, tóc và râu được chải chuốt gọn gàng.

"Điện hạ có được khỏe không? Nghe nói sau buổi sáng, từ khi gặp người này, ngài đứng không vững, nghi bị hạ bùa chú, tôi đã lệnh bắt giữ tên ám sát..."

Giọng nói đột ngột dừng lại.

Hiện ra trước mắt họ, là tiểu vương tử tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mảnh vải che thân.

Người dân thời đại này dù sang hèn đều thích mặc áo choàn dài liền thân, lại không có đồ lót. Để tiện quan sát đôi chân, áo choàn của Luke từ lâu đã đổ ụp dưới chân, thân thể trắng bệch chỉ còn lại những món trang sức chế tác từ châu báu lấp lánh.

Lúc này cậu đứng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước tấm gương bạc, đích thị là một kẻ tự luyến biếи ŧɦái.

Không gian trong phòng tĩnh lặng đến mức nghe cả tiếng kim rơi.

"..."