Luke nâng niu đóa hồng gãy nát trong tay.
Trước khi hái nó, khóm hồng này vẫn mọc hoang dại trong khu vườn hoang tàn, những chiếc gai sắc nhọn vươn lên, chưa từng bị cắt tỉa.
Đầu ngón tay truyền đến cảm giác đau nhói, đột nhiên gió lớn nổi lên, cậu ôm chặt đóa hồng vào lòng, nhắm nghiền mắt lại.
Khi gió ngừng thổi, Luke mở mắt ra và nhìn thấy "vị thần".
"Vị thần" khẽ cúi người, mái tóc bạc như trăng bạc buông xuống bên tai, một phần khác xõa trên vai và lưng. Chiếc áo mỏng ôm sát eo, tạo nên đường cong mềm mại.
Bình lặng, tao nhã. Đó là ấn tượng đầu tiên của Luke về người đàn ông này.
Thoạt nhìn, có lẽ sẽ lầm tưởng hắn là một vị thần, nhưng ngay sau đó, chất liệu vải thô ráp trên người khiến Luke phủ nhận suy nghĩ ban đầu. Đây chỉ là một kẻ phàm trần giống thần linh.
Thân phận thấp hèn? Có lẽ vậy. Tư thế cung kính của hắn thuộc về nghi lễ của người hầu dành cho chủ nhân. Còn sự nghèo khó thì không cần phải nghi ngờ.
Luke thích thú quan sát hắn.
Hàng mi bạc dài mảnh mai gần như che khuất đôi mắt, nhưng vẫn lộ ra chút màu ngọc lục. Quan sát lâu hơn, mới nhận ra đôi mắt ấy không hề mang vẻ cung kính như tư thế của hắn. Hắn cũng đang âm thầm đánh giá Luke.
Một người hầu thực sự sẽ không có ánh mắt như thế.
Luke mỉm cười, xoay đóa hồng đẫm máu giữa ngón tay, vốn định vứt bỏ, nhưng lại cài lên cổ áo người đàn ông tóc bạc.
Màu bạc bị nhuốm một vệt đỏ rực rỡ đến phô trương.
Luke hài lòng ngắm nhìn tác phẩm của mình. Cậu đưa ngón tay bị gai đâm lên miệng, nếm thử vị máu tanh.
"Trông thế này dễ chịu hơn nhiều." Luke liếʍ đầu ngón tay, giọng điệu đùa cợt: "Thế nào, thích không?"
Ngón tay trắng ngần, lượn lờ giữa đôi môi hồng. Cảnh tượng ấy dễ khiến người ta hiểu lầm rằng cậu không hỏi về đóa hồng, mà đang hỏi liệu đối phương có thích đôi môi của mình không.
Thế nhưng, nụ cười trên môi người đàn ông trước mặt vẫn không hề thay đổi, lịch sự mà xa cách.
Chuẩn mực như hình ảnh thánh tử đối mặt với sự cám dỗ của quỷ dữ trong Kinh thánh.
"Cảm ơn ân điển của điện hạ." Hắn cúi người, tư thế thanh lịch.
Điện hạ? Danh xưng gì vậy?
Luke khẽ nheo mắt.
Đây có lẽ là một trò đùa?
Theo cậu biết, những vị "điện hạ" trong các quốc gia quân chủ lập hiến chẳng có liên quan gì đến một kẻ tàn phế như cậu, suốt ngày ngồi xe lăn, lúc nào cũng cần người chăm sóc y tế.
Cậu chỉ được gọi đến để thừa kế tài sản của một người họ hàng xa, cùng với việc tu sửa lại ngôi "biệt thự" cũ kỹ đến mức chạm nhẹ cũng có thể sụp đổ của người quá cố.
Luke đưa mắt nhìn về phía tòa dinh thự cổ kính đổ nát không xa.
Giờ đã hoàn toàn mới tinh.
Đồng tử cậu co rút dữ dội.
Để nhìn rõ hơn, Luke bản năng bước về phía trước. Ngay sau đó, cậu nhận ra mình không ngồi trên xe lăn, mà đang đứng thẳng, kinh ngạc đến mức hai chân mềm nhũn, ngã về phía trước.
Có người đỡ lấy thân hình cậu.
Từ góc nhìn bên ngoài, trông như cậu ngã vào lòng đối phương, nhưng thực ra chỉ có một bàn tay chạm vào Luke, lạnh lẽo và cứng rắn, siết chặt vai cậu, nâng đỡ toàn bộ cơ thể.
"Xin điện hạ cẩn thận." Người đàn ông tóc bạc nhẹ nhàng nhắc nhở.
Luke cúi đầu, cố gắng trấn tĩnh nỗi kinh hoàng trong lòng.
"Buông ta ra." Cậu cố gắng đứng vững bằng đôi chân của mình, sau đó lạnh lùng gạt phắt bàn tay vừa giúp đỡ mình, "Ngươi có thể đi rồi."
Cậu cần ở một mình để suy nghĩ thấu đáo.
Sau khi người đàn ông rời đi, Luke đứng một mình giữa vườn hồng nhộn nhịp người qua lại. Người làm vườn ôm những khóm hoa lạ bước qua, cúi chào cậu rồi vội vã bỏ đi, như thể sợ hãi điều gì đó.
Sau trận gió ấy, dinh thự mục nát đã trở về thời điểm mới xây dựng từ ngàn năm trước.
Trong năm này, khu vườn hoang vừa được khai phá, đài phun nước tuôn trào từ chiếc tù và của bức tượng thần sứ, nô ɭệ và người hầu khoác trên mình những bộ trang phục rộng rãi phong cách Địa Trung Hải, áo choàng phất phơ trong gió.
Và đôi chân của cậu đã nhiệm màu lành lặn trở lại, không cần xe lăn vẫn có thể đi đến bất cứ đâu.
"Hắn đã phục vụ bao lâu rồi?" Luke hỏi người hầu nam luôn theo sát mình.
"Một tháng, thưa điện hạ." Người hầu đáp: "Một tháng trước, bệ hạ giao Lance cho ngài, ngài đã ra lệnh cho hắn chăm sóc những đóa hồng trong vườn. Sáng nay, hoa hồng vừa nở rộ."
Lance, tên đầy đủ là Lancelot Winston.
Nghe đến cái tên này, Luke chỉ cảm thấy khó tin.