Omega Siêu Ngọt Ngào Hoá Ra Lại Là Kẻ Cuồng Kiểm Soát

Chương 9: Tiệc sinh nhật

Trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn, tạo hình rất đặc biệt, hai đầu hở là một lớn một nhỏ hai con bướm. Con bướm lớn được gắn đầy những viên đá quý chuyển sắc từ trắng sang lam trông chẳng khác gì đôi cánh của loài bướm lam thật sự, rực rỡ lóa mắt.

“Đẹp thật đấy.” Khương Từ Nguyệt nói. Có điều, tặng nhẫn thì hình như mang ý nghĩa hơi khác rồi? Dù có là thằng đàn ông thẳng tuột như cậu thì lúc tặng quà sinh nhật cho người khác cũng chẳng chọn nhẫn đâu nhỉ?

Cậu nghĩ ngợi giây lát rồi lại đóng nắp hộp lại. Cậu vốn chẳng hay đeo đồ trang sức huống chi là nhẫn.

Trên gương mặt Thu Cảnh Minh cuối cùng cũng lộ vẻ sốt ruột. Anh khẽ ho một tiếng, gấp gáp giải thích: “Tôi không cố ý tặng cậu nhẫn đâu, chỉ là… chỉ là hôm đó nhìn thấy nó, cảm thấy rất hợp với cậu.”

“Cảm ơn, trông cũng đẹp.” Khương Từ Nguyệt nói.

Cậu vẫy tay chào tạm biệt Thu Cảnh Minh sau đó cầm chiếc nhẫn lên xe.

Cậu lại mở ra nhìn thêm lần nữa, đôi cánh bướm chuyển sắc trắng lam phản chiếu ánh sáng thành đủ màu sắc khác nhau dường như giây tiếp theo sẽ vỗ cánh bay đi vậy.

“Thiếu gia, cậu vẫn là đừng quá thân thiết với Thu thiếu gia thì hơn.” Chú Lý đột ngột lên tiếng.

Khương Từ Nguyệt ngẩng đầu liếc nhìn gương chiếu hậu. Thu Cảnh Minh vẫn đang đứng nguyên tại chỗ, nhìn về phía xe. Trong gương, bóng dáng anh gần như tan vào trong bóng tối, thật khó mà tưởng tượng được gu thẩm mỹ của anh lại là phong cách tinh xảo như thế.

“Vậy sao?” Khương Từ Nguyệt đóng lại hộp nhẫn.

“Phải đấy. Cậu đã phân hóa thành Beta, đã mất đi năng lực cạnh tranh rồi, người nhà họ Thu chắc chắn sẽ không chấp nhận hai người. Tất nhiên, tôi chỉ nhắc nhở cậu thôi, tôi biết thiếu gia vốn cũng không thích Alpha.” Chú Lý nói.

Khương Từ Nguyệt đặt chiếc hộp sang bên cạnh, khẽ nói: “ Chú Lý thúc, tôi biết chú là vì muốn tốt cho tôi. Thực ra, chúng ta cũng chẳng thân thiết gì, chú không cần lo lắng. Hơn nữa, sắp tốt nghiệp rồi mà.”

“Ừm, tôi biết, thiếu gia từ nhỏ đã rất thông minh…” Chú Lý cười rồi lại thao thao bất tuyệt kể chuyện lúc nhỏ của cậu.

Khương Từ Nguyệt lặng lẽ lắng nghe, không lên tiếng. Trong gương chiếu hậu, bóng dáng Thu Cảnh Minh đã dần dần biến mất, không còn thấy nữa.

“Thiếu gia, lễ thành niên mười tám tuổi của cậu có muốn tổ chức một bữa tiệc không? Đúng dịp cuối tuần.” Quản gia nói.

“Phải đó phải đó! Dù gì cũng là lễ thành niên mà, cậu có thể mời các bạn học đến chơi!” Thím Lưu giúp việc nói.

Chú Trần đầu bếp cũng gật đầu: “Đúng đó thiếu gia, tôi đảm bảo chuẩn bị cho các cậu một đống món ngon.”

Chú Lý tài xế cũng rất tán đồng: “Phải đấy thiếu gia, sinh nhật mười tám tuổi vẫn là một dịp rất đặc biệt.”

Khương Từ Nguyệt không giỏi từ chối những ý tốt như vậy. Tuy bản thân cậu không quá thích các hoạt động xã giao nhưng thấy mọi người đều nói thế, cậu cũng không muốn làm mọi người cụt hứng: “Được, vậy thì tổ chức vào chủ nhật đi, mai tôi sẽ mời các bạn.”

“Hay hay hay! Tôi đi chuẩn bị ngay đây!”

Tuy đồng ý rất dứt khoát nhưng chuyện mời bạn học khiến Khương Từ Nguyệt vô cùng lúng túng.

Trong nhóm lớp, mọi người đang tán dóc nhốn nháo, bình thường cậu cũng ít khi lên tiếng trong đó, giờ mà đột nhiên gửi một tin nghiêm túc thế này đúng là hơi ngại...

Nhưng cuối cùng thì vẫn phải gửi thôi, lỡ ông quản gia chuẩn bị xong hết mà không ai đến thì biết làm sao?

Khương Từ Nguyệt cắn răng, gõ vài chữ rồi gửi đi:

【Moon:Chủ nhật này tôi tổ chức tiệc sinh nhật mười tám tuổi ở nhà, ai muốn đến chơi thì cứ tới nhé. Địa chỉ là: XXXXXXXX】

Thật ra nỗi lo của Khương Từ Nguyệt hoàn toàn là dư thừa, tin nhắn vừa gửi đi đã khiến nhóm lớp nổ tung.

[Luôn mơ mộng:Woa! Ai đây? Hoa khôi trường à?]

[Jcy là vợ tôi:Aaaaaa vợ ơi!]

[Trình Sương Ý:Mọi người nói chuyện nghiêm túc chút đi.]

[Ăn ếch không:Rõ rồi lớp trưởng! Khương Từ Nguyệt bọn tôi nhất định sẽ đến góp vui! Hề hề!]

[White:Đúng đó đúng đó! Chưa ai từng đến nhà Khương Từ Nguyệt nhỉ? Nhà tôi cũng ở khu đó mà sao chưa từng thấy cậu ấy, tức ghê!]

[Luôn mơ mộng:Aaaa! Khương Từ Nguyệt! Nhất định tôi sẽ đi! Chúc mừng sinh nhật nhé!]

[Jcy là vợ tôi:Aaaaaaa chúc mừng sinh nhật! Tôi cũng nhất định sẽ đến!]

[Căn bậc ba cô độc:Tên nick trên kia, chính chủ xuất hiện rồi đó, đổi tên đi thôi…]

[Trình Sương Ý:@Tất cả thành viên Mọi người hãy đổi lại ghi chú thành tên thật và chú ý cách nói chuyện. Nhân tiện, Khương Từ Nguyệt chúc mừng sinh nhật nhé, tôi sẽ đến tham dự.]

[Khương Từ Nguyệt:Cảm ơn mọi người. Cảm ơn lớp trưởng.]

[Jcy là vợ tôi:Aaaa lớp trưởng ơi tôi ghen tỵ với cậu quá! Được đích danh cảm ơn luôn!]

[Luôn mơ mộng:Thôi ghen làm gì, cậu ghen nổi không? Không bằng ghen với Thu Cảnh Minh ấy, ngày nào cũng ngồi cạnh Khương Từ Nguyệt kia!】

[Jcy là vợ tôi:Sao cậu biết tôi không ghen?】

[Trình Sương Ý:Không đổi ghi chú là tôi cấm chat đấy, nhanh lên.】

...

Khương Từ Nguyệt lướt xem nhóm chat một lúc, cảm thấy lớp trưởng Trình Sương Ý này thật không dễ làm. Cô ấy hình như là Beta, học giỏi, đứng đầu lớp, có thể quản được cả đám Alpha ồn ào thế này đúng là có bản lĩnh.

Cậu đang định đặt điện thoại xuống thì lớp trưởng bất ngờ nhắn riêng cho cậu nói đã giúp cậu thống kê danh sách người tham dự rồi.

Đúng là lớp trưởng có khác, đáng tin thật. Khương Từ Nguyệt liền kết bạn với lớp trưởng, gửi luôn một bao lì xì to cảm ơn.

[Trình Sương Ý:Không cần đâu, chuyện nhỏ thôi, đều là bạn cùng lớp cả. Tôi thống kê xong sẽ gửi cậu, cậu dựa vào số lượng để chuẩn bị đồ ăn nhé.]

[Khương Từ Nguyệt:Cảm ơn lớp trưởng, cậu đúng là đáng tin cậy.]

Chuyện mời khách coi như đã xong. Nhưng chẳng mấy chốc, cậu lại nhận được một đống lời mời kết bạn. Cậu vội vàng tắt luôn tính năng cho gửi lời mời.

Vào nhóm xem thử thì thấy mọi người đang ghen tỵ với lớp trưởng vì có bạn bè với Khương Từ Nguyệt.

Ban đầu cậu định xoá hết lời mời kết bạn nhưng lại thấy trong đó có một cái ảnh đại diện trông rất quen.

Trên nền vải nhung đỏ là chiếc nhẫn bướm chuyển sắc trắng lam đang toả sáng dưới tủ kính.

Xét theo lý, món quà Thu Cảnh Minh tặng chắc không phải hàng phổ thông đâu nhỉ?

Vậy nên chắc đây chính là Thu Cảnh Minh rồi?

Khương Từ Nguyệt bấm vào trang cá nhân của người đó nhìn thấy biệt danh là “Nhật Dạ Nguyệt” liền lập tức xác định luôn.