Bẫy Công Chúa

Chương 13: Ꮯởi Qυầи áo

Ta đến chỗ Huyền Tú mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Huyền Tú đang lười biếng ngâm mình trong suối nước nóng, áo ngoài vắt hờ trên giá, hơi nước bốc lên mờ ảo.

So với Thần Tử, trông y càng giống một yêu tà.

Ta lên tiếng: “Huyền Tú, ta đến rồi đây.”

Huyền Tú chẳng mảy may ngạc nhiên, chỉ nhàn nhạt ra lệnh: “Cởϊ qυầи áo.”

Ha.

Ta xách lấy quần áo y, quay người đi.

Huyền Tú cất giọng: “Tào Thừa hiếm khi mở miệng cầu người. Ngươi cứ thế rời đi, chẳng phải sẽ khiến hắn thất vọng sao.”

Ở cửa có hai người đứng chặn, ngăn cản đường đi của ta.

Ta quay lại, ném quần áo của Huyền Tú xuống đất, đạp lên mấy cái.

“Nhìn kỹ thì, quốc sư đại nhân phong lưu tuyệt sắc, tính ra ta cũng chẳng thiệt thòi gì.”

Ta đặt tay lên vạt áo, làm bộ muốn cởi đồ.

Nụ cười trên môi Huyền Tú chợt tắt. Y đột nhiên đứng bật dậy.

“Ngươi sẵn lòng vì hắn mà làm đến mức này?”

“Ngươi tưởng Tào Thừa thật lòng với ngươi sao? Hắn là truyền nhân kiệt xuất của Tào gia, thành danh từ niên thiếu, tâm kế thâm sâu. Hắn chẳng qua chỉ lợi dụng ngươi để châm ngòi cho cuộc chiến giữa đế hậu. Giờ thế cục vượt khỏi tầm kiểm soát, hắn mới tìm cách cứu vãn.”

“Ngươi chắc còn chưa biết, Tào Quý phi đã mang thai. Hắn chỉ là sợ cuộc tranh đấu của đế hậu sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng Quý phi mà thôi.”

Ta quả thật không biết.

Nhưng thấy Huyền Tú không vui, ta lại rất vui.

Ta cũng biết nghe lời phải:

“Quốc sư đại nhân không định nói rằng ngài mới là người thật lòng với ta đấy chứ. Khuyên ngài đừng nói ra, nghe xui xẻo lắm.”

Huyền Tú hơi suy sụp, ngồi trở lại bồn tắm.

Y không thử nữa.

“Bốn năm trước, ta từng tặng dây đeo hoa mai cho một cô gái. Nàng ấy tên là Trần Niệm Vi.”

“Nhưng Niệm Vi có thể là bất cứ ai, duy chỉ không thể là công chúa.”

Ta hỏi: “Ngươi nghi ngờ ta không phải công chúa?”

Huyền Tú lắc đầu: “Không. Ngươi nhất định là công chúa. Ta nghi ngờ ngươi không phải Niệm Vi.”

"Bên hông Niệm Vi có một vết bớt, hình dáng như hoa mai. Nhưng trên người công chúa thì không có."

Huyền Tú ngẩng đầu nhìn ta: “Ta muốn xem sườn eo của ngươi. Nếu hôm nay ta không có được đáp án, ngươi đừng mong rời khỏi phủ quốc sư.”

Làm hải tặc chưa bao giờ là một việc an toàn, cho dù cha ta có là thủ lĩnh đi nữa.

Ta càng lớn, càng có nhiều người muốn tìm cách kiếm lợi từ ta.

Bởi vì ta là nữ nhân, nên luôn có kẻ tưởng rằng ta dễ bắt nạt.