Bẫy Công Chúa

Chương 9: Gặp Hoàng đế

Hoàng đế không hề che giấu sự lạnh nhạt đối với ta.

Ông truyền ta vào điện, vừa chăm chú xem tấu chương, vừa nói vài câu qua loa không quan trọng.

Chuyện ta khiến hai vị công tử thế gia ẩu đả, lại còn gϊếŧ người phóng hỏa, ông cũng chỉ lướt qua một câu nhẹ bẫng như không.

Từ đầu đến cuối, ông chưa từng ngẩng đầu nhìn ta lấy một lần.

Nói xong, liền bảo ta lui.

Ta nói: “Bệ hạ, ta có một phương thuốc muốn dâng.”

Hoàng đế lúc này mới có chút hứng thú, “Thuốc gì?”

Ta lấy từ trong tay áo ra một bình ngọc, hai tay nâng lên: “Là thuốc chữa bệnh tim.”

“Cho đến tận trước khi qua đời, mẫu thân vẫn luôn miệt mài nghiên cứu cách chữa trị căn bệnh này. Trước đây ta không hiểu vì sao mẫu thân lại kiên trì đến vậy, bà chỉ nói là vì một cố nhân. Sau khi được hai vị công tử đưa vào cung, ta mới chợt hiểu. Thì ra, mẫu thân điều chế thuốc là vì bệ hạ.”

Sắc mặt Hoàng đế khẽ động. Ông hơi há miệng, như định nói gì đó, nhưng lại bỗng nghẹn lời.

Cuối cùng ông hỏi: “Mẫu thân ngươi còn từng nói gì khác không?”

“Mẫu thân nói - bách tính lầm than, chúng sinh khổ nạn, lỗi không nằm ở bệ hạ. Thời cuộc hiện nay, một bên là Huyền Môn khống chế, một bên là thế gia thao túng, bệ hạ kẹt ở giữa, nơi nơi đều bị bó buộc cản trở, lòng có hoài bão lại chẳng thể thi triển."

Ta cụp mắt, “Mẫu thân còn dặn, nếu sau này ta có cơ hội được ở bên cạnh bệ hạ, nhất định phải dốc hết sức phò trợ bệ hạ. Khi ấy ta còn cho là mẫu thân nói đùa, không ngờ thật sự có một ngày ta được bước chân vào cung.”

Hoàng đế lúc này đã lệ đổ thành dòng.

“Không ngờ cuối cùng người thấu hiểu ta, lại là mẫu thân ngươi.”

“Mẫu thân ngươi tuy xuất thân hương dã, nhưng cũng là một nữ tử có học thức. Ngươi rất giống nàng."

Ta nghe vậy, lại bỗng thấy hơi buồn cười.

“Hoàng nhi ngoan, sinh nhật của ngươi là ngày nào?” Hoàng đế lại hỏi ta.

Ta trả lời: “Mùng ba tháng bảy.”

Sắc mặt Hoàng đế có một thoáng áy náy, nhưng chỉ trong chớp mắt đã trở lại bình thường.

“Mùng ba tháng bảy, là một ngày lành.”

“Đến lúc đó, trẫm nhất định sẽ tổ chức một buổi sinh nhật long trọng cho ngươi.”

Ta tạ ơn.

Sau đó, vô số ban thưởng từ Hoàng đế như nước chảy ào ạt đưa vào cung của ta.

Đều là những thứ tốt đẹp quý giá.

Ta chọn một miếng ngọc bội trong đó đưa cho Tào Thừa, làm quà đáp tạ hắn đã giúp ta.

Rồi ta nói với hắn: “Tào công tử, ta bị thương.”

Vai ta bị Huyền Tú bóp mạnh giờ đã tím bầm, chạm nhẹ cũng đau.

Tào Thừa cẩn thận thoa thuốc cho ta.