Khí thế của Thịnh Phúc làm cô hoàn hồn.
[Ký chủ, Tử Sâm mới bị nguyên chủ thả xuống thung lũng chết. Mau tới không anh ta sắp không cầm cự nối rồi]
Giọng hệ thống vang lên nhắc nhở cô về giai đoạn hiện tại của cốt truyện.
Nguyên chủ thật sự báo quá rồi, liệu cô có gánh nổi không đây.
“Anh mau mau đưa tới thung lũng chết.”
“Chúng ta phải cứu Tử Sâm.” Vân Diễm vội vã nói.
Thịnh phúc cười đầy khinh bỉ.
“Chẳng phải chính cô là người đưa cậu ta tới đó sao?”
Vân Diễm nghiêm túc gằn giọng.
“Còn không mau lên anh ấy thật sự sẽ chết!”
Thịnh phúc nhíu mày không vui trước thái độ ra lệnh này của cô, lòng đầy oán giận nhưng cũng vẫn nghe theo. Anh để Vân Diễm ngồi trên lưng, đưa cô bay thẳng tới thung lũng chết.
Mới chỉ bay đến giữa thung lũng, mùi xác chết lâu ngày liền bốc lên sộc thẳng vào mũi cô. Kẹt bên trong khu vực này là một bầu không khí ẩm thấp, ảm đạm và tang tóc. Xung quanh là những cành cây đã chết khô, đậu từng bầy kền kền đang chăm chăm nhìn vào Vân Diễm như một bữa ăn tiếp theo của chúng.
Cô bụm miệng muốn nôn khan.
Bay thêm một lúc cô đã thấy một bóng người mờ ảo. Ở dưới đáy thung lũng là Tử Sâm đang chỉ còn lại hơi thở yếu ớt, một mình chống chọi với đám thú hoang tàn độc.
Bình thường anh sẽ có thể thoát ra khỏi đó một cách dễ dàng nhưng trước đó anh đã bị nguyên chủ hạ thuốc, còn đánh nát chân rồi đưa xuống.
Khi Thịnh Phúc bay đến, đám thú hoang kia đều hoảng sợ mà chạy đi, đám kền kền bên trên như bị cướp mất đồ ăn, quăng lại một ánh mắt tàn độc, kêu vọng lên rồi bay đi.
Vân Diễm bước xuống khỏi người Thịnh Phúc, chạy tới chỗ Tử Sâm đang thoi thóp, ánh mắt mơ hồ không còn tiêu cự.
Tử Sâm mơ hồ nhìn thấy một dáng người nhỏ bé, xung quang phảng phất mùi hoa linh lan khiến cơ thể thả lỏng, không chịu được nữa mà ngất đi.
Anh bị thương quá nặng lại trúng độc của rắn hổ mang rừng trong trạng thái hệ miễn dịch yếu ớt nhất, khiến ngay cả vu y giỏi nhất trong bộ lạc cũng khó mà cứu chữa.
Thịnh Phúc sững người không thể kìm lòng mà nghĩ rằng một ngày người nằm đó sẽ là anh, chết một cách đau đớn và nhục nhã trong tay giống cái tàn độc này, hai tay nắm chặt.
Tử Sâm đang rất yếu ớt. Mặt anh tái nhợt bởi kiệt sức, đôi chân bị đánh đến máu thịt lẫn lộn, chảy ra dòng máu đỏ tươi, bên trên cánh tay đang đen lại vì độc tố.