Hệ Thống Bắt Ta Làm Tra Nam

Thế giới 1 - Chương 6

Dương Diệp Yên hừ một tiếng, bực bội quay người bỏ đi.

Cố Dịch Trạch đuổi theo, đưa cho cô quả trứng kho vừa mua trên đường:

“Tôi nói sai rồi, coi như xin lỗi cậu.”

Dương Diệp Yên nhìn chằm chằm quả trứng kho vàng óng, đầy nghi ngờ:

“Không có độc chứ?”

“Hừ!”

Cố Dịch Trạch bắt chước y hệt dáng vẻ của cô, hừ một tiếng đầy kiêu ngạo, rồi quay người rời đi.

Dương Diệp Yên siết chặt tay. A a a! Tên đàn ông này rõ ràng là cố ý!

Sao có thể đáng ghét như vậy? Cô chỉ hừ một câu, hắn cũng phải hừ lại.

Làm gì cứ nhất định phải tranh cãi với cô chứ?

“Hừ hừ hừ hừ hừ!” Dương Diệp Yên nhìn theo bóng lưng hắn, hừ liền năm tiếng, mới cảm thấy nguôi giận.

Đến lớp học, giờ đọc sách buổi sáng chưa bắt đầu nhưng đã có hơn nửa số học sinh có mặt.

Cố Dịch Trạch ngồi xuống chỗ của mình, mở sách tiếng Anh ra, đeo tai nghe rồi nhắm mắt.

Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, sống lưng hắn thẳng tắp, gương mặt bình thản, trông có chút gì đó thanh lịch khó tả.

Không ngờ cũng có lúc nghiêm túc học hành như vậy.

Dương Diệp Yên lẩm bẩm một câu, rồi lấy ra một quyển sổ khác. Đây là tài liệu cô đã chỉnh sửa lại dựa trên cách Cố Dịch Trạch làm bài hôm qua.

Rất nhiều bài tập trong này là tài liệu cô từng dùng khi học, sau đó cô điều chỉnh thêm cho phù hợp với hắn hơn.

Cô đặt quyển sổ lên bàn hắn, vừa đặt xuống liền nghe thấy một tiếng hít thở rất khẽ.

Dương Diệp Yên: “…”

Biết ngay mà! Sao giang tinh có thể ngoan ngoãn học hành được chứ!

Hắn đeo tai nghe không phải để nghe tiếng Anh, mà là để ngủ!

Thật tức chết mà!

Dương Diệp Yên tức tối đẩy mạnh hắn một cái, rồi ngồi ngay ngắn đọc sách.

Cố Dịch Trạch tỉnh dậy, liếc trái liếc phải rồi nhướng mày:

“Dương Diệp Yên, có phải cậu vừa đẩy tôi?”

“A? Không có mà.”

Cô giả ngu, rồi nhanh chóng đổi chủ đề:

“À đúng rồi, tôi đã tổng hợp lại các kiến thức mới, cậu làm thử đi.”

Cố Dịch Trạch nhướng mày, mở sổ ra xem, vẫn nghiêm túc như lần trước, đọc tỉ mỉ từng dòng.

Sổ tài liệu thế này mà đem bán chắc chắn sẽ có rất nhiều người tranh mua.

Tiểu nha đầu này tối qua lại thức khuya rồi sao?

Bảo sao sáng nay ngủ gật trên xe buýt.

Cố Dịch Trạch nghiêng đầu nhìn cô, đột nhiên hỏi:

“Cậu từng đến khách sạn Văn Hào chưa?”

“Chưa, đó là đâu vậy?” Dương Diệp Yên vừa học từ vựng vừa lơ đãng đáp.

“Không có gì.” Cố Dịch Trạch thản nhiên nói.

Khách sạn Văn Hào… chính là nơi kiếp trước Dương Diệp Yên đã gặp chuyện.

Một cô gái nghiêm túc học tập, chăm chỉ cố gắng sống tốt như vậy, sao có thể vì tiền mà làm loại chuyện đó?

Rốt cuộc là ai đã dùng thủ đoạn bỉ ổi để hại một nữ sinh còn non nớt như cô?

Tính theo thời gian, chỉ còn chưa đến hai tháng nữa là đến thời điểm xảy ra chuyện.

Khi đó là giữa tháng 5, ngay sát kỳ thi đại học.

Trong trường, nhân duyên của Dương Diệp Yên rất tốt. Cô mềm mỏng, đáng yêu, làm việc cẩn thận, lại có trách nhiệm. Ai lại có thể nhắm vào cô chứ?

Ngôi trường này dù sao cũng là trọng điểm, ba mẹ nguyên chủ còn phải nhờ quan hệ mới có thể đưa hắn vào. Địa điểm và môi trường học đều rất tốt, an ninh cũng không tệ.