Trong lòng ta khó nhịn được mà nhảy nhót vui vẻ: Quả nhiên, hoàng huynh vẫn luôn thương ta nhất!
Tầm mắt của ta đột nhiên dời tới cuốn sách hoàng huynh vừa đặt xuống, rồi chợt khựng lại.
Cảm giác dường như cái tên kia có chút quen quen.
[Tướng Quân Chỉ Yêu Mình Ta]
Ồ, không ngờ hoàng huynh cũng đọc loại thoại bản này…
Chờ đã!
Một luồng sét từ đâu đánh thẳng vào trong óc làm ta lập tức ngồi thẳng dậy.
Đó chẳng phải chính là cuốn thoại bản có nữ phụ là công chúa, vì chống lại tình yêu của nam nữ chính mà gặp phải kết cục xấu ta mới đọc xong đấy sao?
Ta cứ như không tin được mà chớp mạnh mắt mấy cái rồi rồi mới nhìn kỹ lại.
Vẫn là nó: [Tướng Quân Chỉ Yêu Ta]
Tại sao nó lại ở đây?
Mà chờ đã, tại sao hoàng huynh của ta lại đọc loại sách này?
Lại nói…
A, ta đột nhiên nhớ ra tại sao mình lại ngất xỉu rồi!
Vì thế, ngay khi hoàng huynh cầm theo chén nước trở lại, ta đã gấp không đợi được mà hô lên: “Hoàng huynh, mau mau mau, mau hủy hôn!”
Khuôn mặt đang hiền hòa của hoàng huynh nghe ta nói vậy thì lập tức đanh lại.
Huynh ấy nhét chén nước vào trong tay ta, nghiến răng hừ lạnh: “Hừ! Chính vì đọc cái thứ này, mà muội mới năm lần bảy lượt muốn hủy hôn đó sao?”
Thôi xong! Hình như hoàng huynh tức giận rồi!
Ta có chút luống cuống, gãi đầu một lúc lâu, mới chột dạ mà cười hì hì hỏi lại: “Hoàng, hoàng huynh, không hủy hôn được… sao?”
Nhìn thấy sắc mặt hoàng huynh ngày càng sa sầm, ta gấp tới mức liên tục niết cái chén trong tay, sau một lúc mới cắn răng nói: “Hoàng huynh, nói ra thì chắc huynh không tin đâu. Nhưng mà, Yêu Hoa Như Mạng đó chính là thần tiên chuyển thế, có thể nhìn thấy trước được tương lai đó!”
Yêu Hoa Như Mạng chính là tác giả của một loạt thoại bản nổi tiếng, mà nguyên nhân khiến thoại bản của hắn trở nên nổi tiếng như vậy, chính là vì những câu chuyện đề cập bên trong, vậy mà có hơn một nửa đều đã thành sự thật!
Tỷ như năm năm trước, vùng phía Tây Bạch Quốc đột nhiên xuất hiện ôn dịch đã được tiên tri trước trong cuốn [Ái Thê Của Diêm Vương].
Tỷ như ba năm trước, phía Nam có lũ lụt và lương thực tiếp tế bị tham quan ăn chặn, đều đã được chỉ rõ trong cuốn [Long Vương Chi Luyến].
Hay chuyện kinh tủng hơn cả, chính là trong cuốn [Độc Sủng Thái Tử Phi] được xuất bản hơn nửa năm trước, nam chính thái tử trong truyện có tên là Trần Khôn.
Mà đứa con trai đầu lòng của hoàng huynh mới sinh cách đây hai tháng, cháu ruột của ta, cũng tên là Trần Khôn!
Vậy nên, làm sao ta có thể không sợ hãi được đây?
Sau khi hoàng huynh nghe ta trình bày xong, sắc mặt không những không tốt hơn, mà ngược lại còn càng ngày càng đen. Huynh ấy phất tay hừ lạnh: “Hừ! Đều là mấy thứ tầm bậy tầm bạ, đồn thổi lung tung!”
Hiển nhiên là huynh ấy không tin rồi!!
Ta cắn răng, hít sâu một hơi, rồinghiêm túc nhìn huynh ấy: “Hoàng huynh, trên đời này, không có chuyện gì là không thể xảy ra!”
Hoàng huynh sững ra một chút, rồi híp mắt nhìn ta: “Kim Hoa, trên đời này, không có chuyện chỉ vì một cuốn thoại bản mà hủy hôn!”
Nói rồi, huynh ấy tức giận đùng đùng xoay người rời đi.
Ta cầm chén nước trong tay lên uống cạn, mếu máo tới nỗi nước mắt lưng tròng.
Hoàng huynh à, muội còn chưa nói với huynh, trong cuốn [Độc Sủng Thái Tử Phi], phụ hoàng của Trần Khôn có một thanh mai trúc mã nhớ mãi không quên, sau này còn vì thanh mai mà lạnh nhạt với hoàng hậu.
Quan trọng nhất chính là, hôm qua hoàng hậu của huynh vừa mới mượn muội cuốn đó xong…
Thôi kệ đi, trên đời này, hẳn là không có chuyện chỉ vì một cuốn thoại bản mà Hoàng Hậu giận dỗi Hoàng Thượng đâu… nhỉ?