Thập Niên 70: Pháo Hôi Ăn Hại

Chương 5

Liễu Thanh Thanh chớp mắt: "Mẹ, con mất trí nhớ rồi mà."

"Mất gì?"

Được rồi, bà ấy không hiểu thì cô đổi cách nói: "Đầu bị đập hỏng, quên hết mọi chuyện rồi."

Mẹ Liễu lại đập đùi đánh "bốp", bà nhớ ra rồi.

"Trời ơi là trời, số tôi sao mà khổ thế này…"

Liễu Thanh Thanh: "..."

Mệt não quá!

Cô cứ thế mở mắt trừng trừng nhìn mẹ mình gào khóc một trận. Bà già ấy đập đùi vang dội, âm thanh lên bổng xuống trầm.

Khóc chán rồi, thấy con gái không phản ứng gì, mẹ Liễu cũng thấy chán mà im miệng.

...

Chị ruột Liễu Hồng Hoa vừa khóc vừa bước vào, thấy em gái đã ngồi dậy, trong phút chốc không biết nên khóc tiếp hay nên nói gì.

Sau khi bình tâm lại, chị ấy đưa cho Liễu Thanh Thanh hai đồng tiền rồi vội vã về nhà.

Chị ấy vừa nghe tin là chạy thẳng từ ruộng về nhà mẹ đẻ, còn chưa kịp xin nghỉ phép với tiểu đội trưởng.

Nhà họ Tống rối loạn một hồi cuối cùng cũng dần yên ổn.

"Mẹ thấy con cũng ổn rồi, mẹ về trước đây, đến bữa mẹ lại qua." Mẹ Liễu vừa nói vừa bước ra ngoài, đang vào vụ thu hoạch mùa thu, thấy con gái không sao nữa thì ai cũng phải đi làm.

"Mẹ, hay là con về nhà ở mấy hôm."

Có lẽ do hiệu ứng chim non, Liễu Thanh Thanh có chút không nỡ xa người mẹ vừa mở mắt ra đã nhìn thấy này, chắc do tâm lý hoảng loạn vì môi trường xa lạ.

Vả lại, trước kia cô từng xem không ít video về mẹ chồng nàng dâu, giờ phải ở một mình với nhà chồng, không có kinh nghiệm gì cả.

"Con bị ngã đến ngu rồi hả? Giờ là lúc nhà họ Tống phải nuôi con cơ mà, con về nhà làm gì?"

Về nhà ăn bám mẹ đẻ à? Đúng là đứa con gái ngốc.

Liễu Thanh Thanh kéo khóe miệng, nhìn mẹ cô thế này, cô cũng chẳng muốn về nữa.

Sau khi tiễn mẹ Liễu về, mẹ chồng và chị dâu Tống cũng đến hỏi han cô một chút rồi đi làm.

Cuối cùng cũng được ở một mình, Liễu Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm.

Từ lúc cô tỉnh lại tới giờ, hai mắt hệt như bị mù, chẳng biết cái gì cả. Tự nhiên lại cưới chồng, cô cũng chẳng biết nửa kia trông ra sao.

Liễu Thanh Thanh ngồi dậy tìm cái gương, muốn nhìn rõ mặt mình một chút, kết quả lại thấy bản thân mình hồi trẻ, chỉ là có phần gầy gò hơn mà thôi.

Một lần nữa lấy lại dáng vẻ trẻ trung, cô có cảm giác như mơ vậy.

Hồi trẻ Liễu Thanh Thanh cũng từng mơ mộng về tình yêu và hôn nhân, tiếc rằng cuộc sống của cô khá tẻ nhạt và cứng nhắc, chỉ đi học đi làm, chẳng biết yêu đương là gì.

Đến gần ba mươi, bố mẹ thấy cô vẫn chưa có đối tượng thì bắt đầu sốt ruột.

Theo yêu cầu của họ, cô cũng tham gia mấy buổi xem mắt.

Sau đó, Liễu Thanh Thanh càng lúc càng chán ghét chuyện kết hôn sinh con.