Thập Niên 70: Pháo Hôi Ăn Hại

Chương 4

Mãi đến khi chuông vào ca vang lên, mấy người bu lại xem náo nhiệt mới chịu rút lui.

Vài người phụ nữ mặt mày hớn hở, thấy không uổng công dậy sớm chạy tới nhà họ Tống hóng chuyện, giờ phải nhanh đi kể cho người khác thôi, tin sốt dẻo vừa mới ra lò cơ mà.

Dù là chuyện con gái nhà họ Liễu sống lại hay là chuyện cô ngã đến mức mất trí, đều đủ để khoe cả ngày rồi.

Đám người ùa tới rồi lại lũ lượt rời đi.

Trong phòng Liễu Thanh Thanh vẫn chẳng yên tĩnh chút nào, tiếng mẹ Liễu thỉnh thoảng vọng vào từ ngoài cửa.

Chẳng bao lâu, bà ấy vừa bước vào vừa hô lên: "Thảo Nhi à, dậy đi con, mẹ nấu cho con hai quả trứng gà đường phèn đây."

Chị dâu Tống đứng ngoài cửa trợn mắt, nhưng chỉ dám lẩm bẩm trong lòng: "Ai nấu hả? Là bà nấu chắc?"

Liễu Thanh Thanh chống tay ngồi dậy, choáng váng một trận, chắc vì mất máu quá nhiều nên người yếu đến mức run cầm cập.

"Trời đất ơi, con gái tôi số khổ quá, gả vào nhà họ Tống phải chịu bao nhiêu tủi nhục!" Mẹ Liễu một tay bưng bát, một tay đập đùi.

Tay run là thế mà không làm đổ giọt nào, đúng là kỹ năng thượng thừa.

"Con thấy mẹ còn sức đập đùi thì chi bằng lại đỡ con dậy đi." Liễu Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào bát, không biết trước khi cô tỉnh lại cơ thể này đã nằm bao lâu rồi, vừa thấy đồ ăn bụng đã kêu réo theo phản xạ.

Mẹ Liễu bĩu môi bước lại đỡ cô ngồi dậy dựa vào tường: "Con chỉ giỏi nói móc mẹ thôi."

Liễu Thanh Thanh không khách sáo, mượn tay mẹ mà ăn hết một bát đường phèn, hai quả trứng gà.

Mẹ Liễu rút tay về, ngó vào đáy bát: "Coi bộ không sao nữa rồi, ăn sạch vậy cơ mà."

Miệng thì chê con gái ăn sạch sẽ, nhưng tay bà vẫn đưa bát lên liếʍ quanh một vòng, chẳng chừa một giọt.

Liễu Thanh Thanh: “..."

Quả thực không dám nhìn thẳng!

Liếʍ xong, mẹ Liễu đưa bát không cho chị dâu Tống đứng phía sau, rồi móc từ túi ra gói thuốc lấy được ở chỗ bác sĩ Uông: "Con gái à, mấy viên thuốc này con cầm lấy, mỗi ngày uống một viên."

Liễu Thanh Thanh cúi đầu nhìn, một túi thuốc viên màu trắng nhỏ, đến hướng dẫn sử dụng cũng không có.

"Thuốc gì thế ạ?"

Cô bắt đầu nghi ngờ trình độ y tế ở nơi này.

"Thuốc giảm đau đấy, cứ yên tâm uống đi, toàn đồ tốt cả, dân trong thôn hễ đau đầu sổ mũi là uống cái này, hiệu quả cực kỳ luôn, mẹ còn tiếc chẳng dám mua." Mẹ Liễu trưng ra vẻ mặt “con đúng là không biết hàng”.

Liễu Thanh Thanh: "…"

Mẹ Liễu liếc thấy chị dâu Tống lườm lườm ôm bát đi ra ngoài, bấy giờ mới kéo tay con gái lại: "Con nói coi, bình thường lanh lợi lắm cơ mà, sao lần này lại để bị thiệt thòi lớn vậy, là bị ai ở nhà họ Tống ức hϊếp thành ra thế này?"

Việc này thì cô thật sự không biết.