Sau Khi Cải Mệnh, Nữ Phụ Ác Độc Và Nữ Chính HE Rồi!

Chương 8

Chư tông quy tụ một chỗ, khách sáo đôi câu, rồi cùng nhau mở ra lối vào bí cảnh.

Khoảnh khắc đó, Ôn Thư Dung chỉ cảm được một cỗ hấp lực cường đại bao phủ toàn thân. Đồng thời, lệnh bài trong tay tỏa ra một tầng linh quang nhàn nhạt, đưa nàng cùng chúng tu sĩ lập tức biến mất khỏi chốn cũ.

Một cơn choáng nhẹ lướt qua tâm trí, nàng vô thức nhắm chặt song mục.

Chân chạm đất lần nữa, Ôn Thư Dung đã đứng trong bí cảnh Cổ Nguyên, quanh mình là một khu rừng nguyên sinh u ám.

Cảnh tượng trước mắt, hoàn toàn trùng khớp với ký ức trong mộng cảnh.

Cổ mộc chen trời, ánh dương bất nhập, địa thế trũng thấp, nơi nơi lầy lội bùn sình.

Nơi nàng đáp xuống, chính là một ổ xà của Ngân Giác Xà. Sự đột ngột xuất hiện khiến đám yêu xà lập tức xem nàng là ngoại địch, không chút do dự phát động công kích.

Từng tia ngân quang lóe lên, thẳng hướng yếu huyệt nơi cổ mà tới.

Nguy cơ giáng xuống, Ôn Thư Dung lập tức phi thân thối lui, hai tay kết ấn, một tầng thanh quang phòng ngự trong khoảnh khắc hiện ra bao phủ toàn thân.

Liên tiếp tiếng va chạm "bùm bùm" vang vọng khắp rừng rậm, đòn đánh của Ngân Giác Xà toàn bộ bị chặn lại.

Ngay khi đó, một đạo hắc mang cực lớn từ xa ẩn hiện, chỉ thoáng chốc đã ập tới trước mặt.

Uy thế kinh người, vượt quá khả năng phòng hộ hiện có.

Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, cây trâm xanh biếc cài nơi tóc nàng tỏa ra một tầng linh quang nhàn nhạt, kế đó là một tiếng nổ vang trời.

Đòn hắc mang kia đã bị cản lại.

Ôn Thư Dung ánh mắt sắc như kiếm, lập tức nhìn về hướng tây nam.

Đạo công kích kia, trong mộng cảnh cũng từng xuất hiện, đến từ địch nhân của Thái Nhất Tông!

Chỉ là không rõ vì sao, ở hiện thực, kẻ ấy lại ra tay sớm hơn nhiều, hơn nữa uy lực cũng tăng cường thấy rõ.

Một chiêu vừa rồi đã đủ để nàng định vị phương hướng đối phương, lập tức vung tay áo, chém ra một đạo kiếm quang sắc bén vô song.

Ngay sau đó, tiếng quát lớn xen lẫn âm vang của binh khí va chạm truyền đến từ xa.

Dư ba lan tràn, vạn vật trong vòng mười dặm quanh đó đều hóa thành tro bụi.

Sau khi kết đan, Ôn Thư Dung đã luyện chế bản mệnh pháp bảo Lưu Nguyệt Kiếm, giờ phút này đang nằm trong tay phải nàng.

Tuy thân mang hàn độc, song nếu không phát tác, thì trong hàng Kim Đan kỳ, nàng tuyệt chẳng yếu hơn ai.

Thấy địch nhân dễ dàng đỡ được chiêu đầu, nàng khẽ nâng cổ tay, kết một đạo Kiếm Tâm Quyết.

Lưu Nguyệt Kiếm tức thì bay vυ't lên không, dưới sự điều khiển của thần niệm, kiếm quang phân hóa thành muôn vạn, từ bốn phương tám hướng đánh úp lấy kẻ thù.

Chớp mắt, nơi xa đã loang lổ huyết sắc.

Ôn Thư Dung xuất thủ quyết đoán, trực tiếp phế bỏ tu vi đối phương, bảo đảm hắn không còn năng lực phản kháng, rồi mới từ từ tiến đến gần.

Quả không sai, kẻ này dung mạo giống hệt người trong mộng cảnh.

Thấy nàng bước lại, đối phương trong ánh mắt lộ ra hận ý khắc cốt ghi tâm.

“Đáng tiếc… vẫn chưa gϊếŧ được ngươi!”

Nhìn vẻ mặt hắn lúc này, trong lòng Ôn Thư Dung bỗng dâng lên một tia cảm giác nực cười.

“Chỉ vì một kiện linh khí thượng phẩm tại đấu giá hội năm đó, ngươi lại ôm hận tới nay?”

“Nếu khi ấy ta đoạt được linh khí kia, chắc chắn đã có thể lấy lòng Triệu sư muội. Chính ngươi phá hỏng cơ hội ấy, khiến nàng từ đó về sau lạnh nhạt với ta!”

Nghe đến đây, Ôn Thư Dung không buồn nói thêm, vung kiếm chém ngang, một chiêu đoạn đầu.

Máu nhuộm rừng rậm, yên tĩnh trở lại như thuở ban đầu.

Dù là trong mộng hay giữa chốn hồng trần, nàng chưa từng động tâm với bất kỳ ai, lại càng không thể lý giải hành vi của người nọ.

Trong mắt nàng, thứ tình cảm cần linh khí duy trì, há chẳng phải quá đỗi hư ảo, giả trá?

Hoặc giả, cái gọi là yêu mến, vốn dĩ chỉ là một phen si tâm vọng tưởng của người kia mà thôi.

Sau khi hạ sát kẻ địch, Ôn Thư Dung điểm qua chiến lợi phẩm, thu được hai vạn linh thạch, linh đan phù lục các loại, cùng một kiện pháp bảo phẩm cấp hạ.

Tại tu giới, binh khí đại thể chia làm bốn cấp: pháp khí, linh khí, pháp bảo, linh bảo — từ thấp chí cao. Mỗi loại lại phân thành bốn phẩm: Hạ, trung, thượng, cực.

Pháp khí hợp với tu sĩ Luyện Khí. Linh khí dành cho tu sĩ Trúc Cơ. Pháp bảo ứng với Kim Đan, Nguyên Anh. Còn linh bảo thì chỉ bậc Hóa Thần, Đại Thừa mới đủ sức vận dụng.

Năm xưa tại hội đấu giá, khi cùng kẻ thù tranh đoạt linh khí, cả hai đều là Trúc Cơ tu vi. Song đến nay, linh khí đối với các nàng, sớm đã không còn bao nhiêu giá trị.

Khi Ôn Thư Dung kết đan, cần luyện bản mệnh pháp bảo, nàng đã đem linh khí năm xưa làm tài liệu, luyện nhập vào Lưu Nguyệt Kiếm.

Nay địch nhân đã diệt, cảnh mộng trong bí cảnh — mối hiểm họa lớn nhất cũng đã hoàn toàn hóa giải.

Chỉ là lần này yêu nhân kia ra tay sớm hơn dự liệu, chứng tỏ biến số đã phát sinh, từ nay về sau, nàng tuyệt sẽ không dám buông lơi cảnh giác.