Thanh Xuyên Chi Uyển Quý Phi

Chương 2.1

“Chủ nhân đã tỉnh rồi ạ?”

“Ừ.” Trần Giai Uyển nghe thấy tiếng nói bên giường, nhẹ nhàng lên tiếng.

Giây tiếp theo, màn giường được nhấc lên, khuôn mặt của Bạch Quả xuất hiện.

“Chủ nhân có muốn dùng bữa bây giờ không ạ? Ngài đã không ăn gì suốt một ngày một đêm rồi. Nô tỳ thấy sắc mặt chủ nhân lúc này đã tốt lên không ít. Nô tỳ đang nấu một ít cháo bách hợp và hạt sen, chủ nhân dùng một ít đi ạ.”

Bạch Quả không nhắc đến thì còn tốt, nàng vừa nhắc đến, Trần Giai Uyển đã cảm nhận được cảm giác bụng trống rỗng rất rõ ràng.

“Đưa lên một chén đi.”

Trần Giai Uyển nhẹ giọng nói.

Thật ra nàng muốn ăn gà quay, ăn thịt hầm hơn, đáng tiếc…

Một Thường tại nhỏ bé như nàng không có nhiều quyền lợi, trong không gian cũng không có thịt, mà cho dù có có nàng cũng không nấu được.

Ngửi thấy một mùi hương thanh mát, Trần Giai Uyển từ từ thu hồi suy nghĩ càng lúc càng bay xa của mình, ánh mắt dừng lại trên chén sứ trắng nho nhỏ mà Bạch Quả đang bưng trên tay.

Bạch Quả lấy một cái bàn nhỏ từ bên cạnh ra, cùng một tiểu cung nữ khác có dáng vẻ bình thường nâng đến, đặt lên giường nàng.

Trần Giai Uyển nhận ra tiểu cung nữ còn lại, nàng ấy tên là Bạch Cập.

Hai cung nữ này đều đã hầu hạ Trần Giai Uyển từ khi còn trong phủ.

Trong trí nhớ của nàng, Bạch Quả tương đối lanh lợi, còn có tài trang điểm rất đẹp, Bạch Cập thêu thùa khá tốt, quần áo trên người Trần Giai Uyển đều là do Bạch Cập thêu. Cả hai người đều không phải người có lòng riêng, nàng không nhận xét được liệu họ có phải là người trung thành tuyệt đối với nguyên chủ hay không, nhưng đều là những cung nữ biết giữ bổn phận.

Trần Giai Uyển nhớ đến những bộ phim cung đấu mình từng xem ở hiện đại. Tuy rằng nàng có ký ức của nguyên chủ, nhưng nàng còn cần phải khảo sát thử xem sao đã. Dù sao người hầu hạ bên cạnh cần phải là người có thể tin cậy được mới tốt.

Ăn xong một chén cháo hạt sen bách hợp, Trần Giai Uyển cảm thấy cả người như được sống lại.

“Đun chút nước nóng đi, ta muốn tắm gội.”

Bạch Quả nghe vậy thì hơi do dự: “Chủ nhân, ngài vừa bị nhiễm lạnh, hay là chờ đến khi khỏe hơn chút nữa rồi hẳn tắm?”

“Cả người ta toàn là mồ hôi, ta thấy không thoải mái.”

Bạch Quả nghe vậy thì không khuyên nữa, chỉ quay người chỉ huy người khác, để bọn họ che đậy phòng ở kín kẽ khi Trần Giai Uyển tắm gội, đốt thêm mấy chậu than, quần áo thay sau khi tắm gội cũng phải chuẩn bị cho tốt, thêm cả áo choàng nữa, nhất định không được để chủ nhân mới tắm một lần đã lại nhiễm lạnh.

“Các ngươi ra ngoài trước đi, ta ngâm mình một chút.”

Bạch Quả hơi khựng lại một lát, nhưng vẫn nghe lời lui ra: “Nô tỳ chờ ở cửa, nếu chủ nhân có gì sai bảo cứ gọi nô tỳ.”

“Ừ.” Trần Giai Uyển nhẹ giọng đáp.

Nàng không quen việc bên cạnh mình luôn có người đi theo hầu hạ, nhưng nàng biết nhập gia phải tùy tục, nàng cần phải sớm tạo thành thói quen, không được để lộ ra bất kỳ dấu vết gì, nếu không thì…

Ánh mắt của Trần Giai Uyển đột nhiên trở nên thâm sâu.

Nàng lấy ra ba viên đan dược, lần lượt là Mỹ Nhan Hoàn, Cố Bản Hoàn và Giải Độc Hoàn, dùng nước giếng trong không gian để uống từng viên một.

Nàng phải đảm bảo bản thân thật khỏe mạnh, còn về Mỹ Nhan Hoàn, có ai mà muốn mình xấu xí cơ chứ?

Trong số các loại đan dược và nước giếng, ngoại trừ Giải Độc Hoàn và nước giếng chứa linh khí sẽ cho thấy phần nào hiệu quả ngay lập tức, Mỹ Nhan Hoàn và Cố Bản Hoàn đều cần thời gian.

Sau khi Trần Giai Uyển uống xong, nàng cảm thấy bụng dưới hơi đau đớn, giây tiếp theo tựa như có cái gì đó chảy ra từ phía dưới, trong không khí bốc lên mùi máu tươi nhàn nhạt.

Nàng đứng dậy từ trong nước, nhìn thấy có một ít máu đen dần dần hòa vào làn nước.

Sắc mặt Trần Giai Uyển trở nên nghiêm trọng. Nàng đi ra khỏi thùng tắm, trên làn da xuất hiện một lớp bụi bẩn màu xám, vẫn còn vài nơi chưa rửa sạch. Nàng dùng nước ấm dự phòng ở bên cạnh lau rửa thân mình cho sạch sẽ.

“Chủ nhân, có cần nô tỳ đi vào hầu hạ ngài không ạ?” Bạch Quả nghe thấy tiếng nước từ trong phòng tắm, nhỏ giọng hỏi.

“Không cần.”

Trần Giai Uyển súc rửa cơ thể thật sạch sẽ, khi cảm thấy phía dưới không còn chảy ra máu đen nữa mới thấy hơi yên tâm, tự mặc áo trong đã được chuẩn bị sẵn bên cạnh vào.

Trên thư có ghi lại, khi dùng Cố Bản Hoàn và Mỹ Nhan Hoàn sẽ không có bất kỳ phản ứng gì, theo thời gian trôi đi, hai viên thuốc này sẽ tẩm bổ cơ thể từng chút một, khiến dung mạo ngày càng trở nên tinh tế xinh đẹp. Nước giếng có chứa linh khí cũng không có hiệu quả thoát thai hoán cốt thần kỳ như trong tiểu thuyết, nhiều lắm cũng chỉ xuất hiện một ít bụi bẩn vào lần đầu tiên sử dụng thôi.

Vậy nên lượng máu đen mà nàng thải ra đó, là do nàng trúng độc sao?

Nếu thật là trúng độc, vậy Trần Giai Uyển đoán rằng loại độc tố này sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, dù sao Uyển Quý Thái phi trong lịch sử cũng sống thọ như vậy mà, nhưng nàng không thể loại trừ trường hợp sau này nguyên chủ may mắn giải được độc. Uyển Quý Thái phi chưa từng sinh nở, hơn nữa vị trí máu đen chảy ra và cảm giác hơi nóng rát ở vùng bụng dưới khiến nàng có một suy đoán, có lẽ thứ độc này liên quan đến phương diện sinh con nối dõi.

Rất có thể là loại thuốc khiến nguyên chủ không dễ có thai.

Trần Giai Uyển cẩn thận ngẫm lại ký ức của nguyên chủ, gương mặt của tất cả mọi người từng ở trong phủ lần lượt xuất hiện trong đầu nàng.

Hình ảnh cuối cùng dừng lại ở khuôn mặt của Phú Sát Thư Ảnh - người đã qua đời và được Càn Long truy phong là Triết phi, Thuần tần Tô Vãn Yên và Quý nhân Hoàng Tư Đồng.

Ngoài ra, những người khác cũng có hiềm nghi, bao gồm cả đích phúc tấn Phú Sát Ngu Hoa, bây giờ là Hoàng hậu, nhưng tỷ lệ không lớn lắm, đơn giản vì nàng chỉ là một người vô hình không được sủng ái, còn chẳng có gia thế để khiến người ta kiêng dè.

Trong ba người kia, Phú Sát Thư Ảnh là mỹ nhân có cùng phong cách với Trần Giai Uyển, trời sinh hai người đã chú ý đến nhau, tuy rằng Trần Giai Uyển không được sủng ái, Phú Sát Thư Ảnh cũng đã sinh hạ Đại A ca, nhưng ai mà đoán được tâm tư của nữ nhân chứ?

Về phần hai người kia, lý do khiến nàng nghi ngờ là do khi còn trong phủ, cả ba người đều là những người không được sủng ái, khó tránh khỏi việc có chút tranh đua với nhau.

Tuy rằng ngoài mặt, quan hệ giữa nàng và Thuần tần Tô Vãn Yên tốt hơn người khác một chút, nhưng trên thực tế, lúc còn trong phủ, khi hai người ở chung trong một viện cũng từng có xung đột. Hơn nữa, thế lực của Giang Nam chỉ có thể hỗ trợ cho một trong hai người các nàng thôi, tuy rằng cũng có thể tách ra để cùng giúp đỡ hai người, nhưng như vậy thì phần trợ giúp này với mỗi người đều sẽ ít đi.

Còn Hoàng Tư Đồng, trong trí nhớ của Trần Giai Uyển, ánh mắt của Hoàng Quý nhân khi nhìn nguyên chủ luôn có một chút ghen ghét.

Có lẽ thấy ghen tỵ vì diện mạo của nguyên chủ đẹp hơn nàng ta một chút nhỉ?

Hoàng thị là do Hoàng hậu Phú Sát thị tiến cử để tranh sủng, rõ ràng lúc ở trong phủ còn không được sủng ái bằng Trần Giai Uyển, nhưng khi sơ phong lại trở thành Quý nhân.