Xuyên Nhanh: Tiểu Yêu Tinh Kiều Mị, Vai Ác Cưng Chiều Đến Phát Điên Rồi

Thế giới 1 - Chương 7: Làm bạn trai tôi một tháng

"Cầm lấy."

Cô tùy ý ném chiếc nhẫn về phía anh, Lục Tây Từ đưa tay phải ra, chiếc nhẫn lành lạnh đã nằm gọn trong tay anh.

"Như anh thấy đấy, hiện tại tôi tạm thời không thiếu thứ gì." Tô Vãn đưa ngón tay ra, giữa vẻ mặt có chút chán ghét của Lục Tây Từ nhẹ nhàng chọc vào l*иg ngực rắn chắc của anh, cảm giác dưới đầu ngón tay hơi có độ đàn hồi, người này chắc hẳn đã dành không ít thời gian để tập thể hình.

"Tôi không thích vòng vo tam quốc." Giọng người đàn ông đã có vài phần khó chịu.

Tô Vãn như không nghe thấy, nhẹ nhàng kéo cà vạt màu xám bạc trước ngực anh: "Anh cứ thử đi hỏi thăm xem Tô Vãn tôi đây thích nhất là trai đẹp.”

Nói xong cô nghiêng người về phía trước, chiếc cổ mảnh khảnh lướt qua ngay dưới mắt Lục Tây Từ, khiến anh bất giác nghĩ đến lớp tuyết đầu mùa mềm xốp trên mái hiên ngày đông.

Giọng nói của người phụ nữ cùng mùi hương dễ chịu phả vào mặt xâm chiếm các giác quan của anh, khiến anh thấy miệng lưỡi khô khốc.

Anh nhìn người phụ nữ táo bạo liều lĩnh này dừng lại ở khoảng cách hai ngón tay, hơi ngẩng cằm lên, đôi mắt trong veo sáng ngời tựa ánh sao nhìn anh, khóe miệng nở nụ cười đầy ý vị, giọng điệu nũng nịu nói: "Vậy... làm bạn trai tôi một tháng thì sao?"

Chậc, đúng là phiền phức lại không biết tự lượng sức mình.

Lục Tây Từ chưa bao giờ gặp kiểu phụ nữ như thế này.

Anh cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trong lòng bàn tay, gương mặt tựa băng giá ngàn năm lộ ra nụ cười chế giễu: "Cô chắc chứ?"

Đương nhiên là Tô Vãn chắc chắn rồi, nếu không phải vì muốn chữa bệnh cho Lục Tây Từ nên bắt buộc phải tiếp xúc gần gũi với anh thì cô mới chẳng thèm làm chuyện này.

"Đương nhiên" Tô Vãn nói, đưa tay kéo tay áo anh, "Nói vậy là anh đồng ý rồi?"

Lục Tây Từ hơi cúi đầu, ánh mắt phức tạp nhìn cô, ngay lúc Tô Vãn tưởng anh sẽ không đồng ý thì anh đột nhiên cúi người xuống đầy nguy hiểm, những sợi tóc lành lạnh cọ vào má cô, khiến Tô Vãn bất giác run lên.

Ngay sau đó một mùi hương đắng thoảng qua chóp mũi, giọng nói tựa ma quỷ của người đàn ông vang lên bên tai cô: "... Hy vọng cô không hối hận."

Lục Tây Từ đứng rất gần cô, nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhỏ đầy kiềm chế.

Nghĩ đến căn bệnh của nhân vật phản diện mà hệ thống đã nhắc trước khi xuyên vào, cô cười thầm trong lòng: Hư trương thanh thế.

Rồi thuận thế giơ cánh tay trắng nõn lên, trong ánh mắt kinh ngạc hiếm thấy của người đàn ông, choàng qua cổ anh rồi nhanh chóng hôn lên má anh một cái: "Vậy quyết định thế nhé, bạn trai."

Lục Tây Từ nhíu chặt mày, Tô Vãn nhanh chóng rụt tay về ngay lúc anh sắp bùng nổ, lùi về sau một bước.

Khắp người anh bao trùm một bầu không khí nguy hiểm, ngay cả vệ sĩ phía sau cũng không nhịn được mà lùi lại mấy bước, ánh mắt nhìn Tô Vãn như nhìn một người chết.

Lục tổng ghét nhất là bị người khác chạm vào! Người phụ nữ này không muốn sống nữa sao? Lại còn dám cả gan hôn, hôn Lục tổng!

Anh ta lặng lẽ chờ chỉ thị của Lục tổng, ngôi sao nhỏ lần trước định trèo lên giường Lục tổng đã bị Lục tổng ném ra khỏi phòng khi chỉ mặc nội y, còn bị Lục tổng phong sát toàn diện nữa, tuy không biết người phụ nữ này có lai lịch gì, nhưng Lục tổng có vô số cách để hủy hoại một người!

Vệ sĩ sau khi kinh ngạc thì ánh mắt nhìn Tô Vãn đầy vẻ thương hại, anh ta đã nghĩ sẵn xem lát nữa phải đuổi người phụ nữ này ra ngoài thế nào, nhưng chờ mãi không thấy chỉ thị của Lục tổng, ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy tuy cả người Lục tổng toát ra khí chất lạnh lùng người lạ chớ lại gần khiến người ta rét run, nhưng cũng chỉ cảnh cáo cô gái kia một câu.

Lục tổng thương hoa tiếc ngọc từ bao giờ thế? Vệ sĩ đè nén sự kinh ngạc trong lòng, cúi đầu không nói gì.

Lục Tây Từ cố nén ý nghĩ muốn đến gần Tô Vãn như muốn ăn mòn xương cốt trong lòng, nghiến chặt răng hàm, đôi mắt lóe lên lửa giận: "... Không có lần sau."

Tô Vãn ban đầu đúng là bị anh dọa cho hết hồn, nhưng âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ vang lên trong đầu: Tiến độ trị liệu 1% lại khiến lòng cô sáng tỏ.

Theo như thiết lập của toàn bộ truyện thì nhân vật phản diện Lục Tây Từ này có một khuyết điểm chí mạng, người vốn luôn giữ khoảng cách với người lạ như anh lại mắc phải hội chứng ẩn hình là nghiện tiếp xúc cơ thể.

Chứng bệnh này có chút khác biệt so với thực tế, có lẽ vì là nhân vật trong truyện nên tác giả đã thêm vào rất nhiều thiết lập riêng cho căn bệnh này, bởi vì lúc nhỏ mẹ mất sớm, cha thì thờ ơ lạnh nhạt nên tính cách của đại boss phản diện trở nên lệch lạc, dù anh không còn trông mong gì vào tình thân, nhưng lại mắc phải hội chứng ẩn hình là nghiện tiếp xúc cơ thể, hơn nữa chỉ nhằm vào phụ nữ trẻ tuổi.